Hồi tháng 4 năm nay, MU đã công khai “thả thính” Nico Williams. Họ ngỏ ý sẵn sàng chi đậm để giải phóng anh khỏi sự ràng buộc với Bilbao. Tuy nhiên, tuyển thủ Tây Ban Nha có vẻ không mặn mà lắm với ý tưởng gia nhập Old Trafford, dù để cho phải phép, anh vẫn khách sáo tuyên bố rằng: “Được khoác áo MU là giấc mơ đối với bất kỳ cầu thủ bóng đá nào”.
Theo tin mới nhất, Nico Williams đã đồng ý gia nhập Barca trong kỳ chuyển nhượng mùa Hè năm nay. Mọi thỏa thuận cá nhân giữa anh với đội bóng xứ Catalunya về một bản hợp đồng thời hạn 6 năm đã hoàn tất. Vấn đề chỉ còn là đàm phán giữa Barca với đội bóng chủ quản Bilbao về mức phí chuyển nhượng của ngôi sao 22 tuổi này. Nghe đồn mức lương mà Williams sẽ bỏ túi khi đến Camp Nou khá khiêm tốn so với sự kỳ vọng ban đầu của anh.
Câu hỏi đặt ra là: Tại sao Nico Williams lại chọn Barca, thay vì đến với MU để có thể nhận được mức lương cao hơn?
Đừng đem tình bạn thắm thiết với tiền đạo Lamine Yamal để giải thích cho quyết định chọn Barca của Williams, cũng nên đừng lập luận rằng, vì ngôi sao 22 tuổi này muốn tiếp tục ở lại quê nhà chơi bóng... Thời đỉnh cao của một cầu thủ chuyên nghiệp không dài, nên không có chuyện họ để tình cảm lấn át lý trí. Trong chuyện này, đơn giản là Williams thấy lợi thì làm thôi.
Nói thẳng tưng thì hơi “phũ”, nhưng đó lại là sự thật mà các Manucian phải đối diện. Tập thể MU bây giờ giống như một mớ hổ lốn với những ngôi sao “dở ông, dở thằng”. Quỷ đỏ mất bản sắc và "trình" của họ chẳng hơn gì mấy đội bóng hạng trung tại giải Ngoại hạng Anh. Ở mùa giải 2024/25, có thời điểm Quỷ đỏ thậm chí còn phải đối mặt với nỗi lo trụ hạng. Đó là lý do giải thích tại sao đến một cầu thủ của một đội phải xuống hạng như tiền đạo Liam Delap của Ipswich cũng không ngần ngại từ chối MU để đầu quân cho Chelsea.
Nico Williams không thể chọn gia nhập MU để cùng họ “ăn mày dĩ vãng”. Nếu đến với Old Trafford, anh sẽ không có cơ hội thi thố tài năng ở đấu trường châu Âu, ít nhất ở mùa bóng 2025/26. Trong khi phía trước tuyển thủ Tây Ban Nha là cả một tương lai vô cùng xán lạn. Williams không thể vì một phút bốc đồng mà gật đầu với MU để rồi có thể cả đời phải hối tiếc.
Với Barca thì khác. Đội bóng xứ Catalunya tuy vẫn đang ngập trong nợ nần, tuy vẫn phải xoay xở để có tiền đáp ứng quy định về mức giới hạn lương trần của ban tổ chức La Liga…, nhưng ít ra họ còn đang là một tập thể mạnh và đoàn kết. Họ không hề bị mất bản sắc và vị thế của một “ông lớn”. Nhìn chung, bỏ qua những khó khăn về tài chính, Barca vẫn là đội bóng thành công trên sân cỏ và khiến các đối thủ phải nể sợ.
Chẳng nói đâu xa, đơn cử như ở mùa giải 2024/25, Barca đã giành “cú đúp” tại giải quốc nội gồm vô địch La Liga và Cúp Nhà Vua với sự áp đảo “phần còn lại”. Còn ở đấu trường Champions League, đội bóng xứ Catalunya cũng đã vào đến tận vòng bán kết, trước khi bị Inter loại một cách cay đắng. Chắc chắn ở mùa giải sắp tới, đội bóng của HLV Hansi Flick sẽ tiếp tục là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch ở mọi mặt trận tham dự.
Nico Williams chọn gia nhập Barca đồng nghĩa với cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp (ví dụ, trường hợp của Raphinha và Yamal đang đua tranh Quả bóng vàng 2025). Điều này giải thích tại sao tiền đạo Marcus Rashford đã làm mọi cách có thể để hy vọng được đội bóng xứ Catalunya tiếp nhận, sau khi hết hạn hợp đồng cho mượn với Aston Villa. Ngôi sao người Anh thà bị giảm lương và phải đóng vai trò siêu dự bị ở Barca còn hơn là phải quay về Old Trafford với “máng lợn cũ”.
Thế mới gọi là “Chim khôn biết chọn cành mà đậu”!