Trưa nay, người viết có dịp ngồi cùng thầy trò HLV Nguyễn Thị Nhung ngay trung tâm bắn súng súng quốc gia Malaysia, sau khi xạ thủ Hoàng Xuân Vinh chỉ giành được chiếc HCB 10m súng ngắn hơi sở trường - nội dung thi đấu từng giúp anh giành HCV Olympic Rio cách đây đúng 1 năm. Khi ấy, HLV Nguyễn Thị Nhung đã ngồi thừ ra, thất thần, buồn bã dù thường ngày chị vốn rất hoạt giao. Lúc ấy, nhiều phóng viên ngồi quanh, nhưng hầu như chẳng ai muốn hỏi thêm điều gì, bởi lo ngại có thể sẽ vô tình xoáy sâu thêm vào nỗi đau lẫn sự thất vọng đang rất lớn trong tâm khảm người phụ nữ này.
Chẳng màng đến ăn uống, dù lúc ấy đã gần 2 giờ chiều, HLV Nguyễn Thị Nhung lại tất tả sang xem nội dung 50m súng trường bắn 3 tư thế của nữ, rồi lại chuyển sang khu vực bắn đĩa bay nam, với hy vọng “biết đâu các xạ thủ sẽ tìm thêm được chiếc HCV cho bắn súng Việt Nam”. Để rồi sau đó lại là những tiếng thở dài…
Gương mặt thất thần của HLV Nguyễn Thị Nhung. Ảnh: Nhã Uyên
Lâu nay, bắn súng luôn là thế mạnh của thể thao Việt Nam và dù gặp nhiều khó khăn ra sao, các xạ thủ của chúng ta đều hoàn thành được chỉ tiêu thành tích đề ra ở các kỳ SEA Games. Thế nhưng chỉ 1 năm sau kỳ tích ấn tượng tại đấu trường Olympic, bắn súng Việt Nam lại rớt phong độ thê thảm ở sân chơi SEA Games, vốn gói gọn trong khu vực Đông Nam Á.
Trò chuyện cùng chúng tôi, xạ thủ Hoàng Xuân Vinh đã thổ lộ, anh thất bại vì sức ép thành tích quá lớn khiến không thể vượt qua chính mình, thậm chí thi đấu như bị “tẩu hoả nhập ma” ở nội dung 50m súng ngắn trước đó vài ngày. Đấy là nguyên nhân khiến niềm hy vọng vàng số 1 của bắn súng Việt Nam trắng tay ở SEA Games.
Chuyện một xạ thủ kỳ cựu, vừa giành liên tiếp HCV và HCB Olympic, nhưng vẫn chưa thoát được sức ép tâm lý, nghe vừa rất khó tin, vừa chua xót đến não lòng.
Một lần nữa, câu hỏi rất cũ lại được đặt ra: "Thể thao Việt Nam bao giờ mới chữa dứt được căn bệnh... yếu tâm lý?".