Bóng đá là môn thể thao đậm tính đối kháng, mà trong nhiều trường hợp thì mức độ xuất sắc của bạn là do đối phương quyết định. Khi Real Madrid thắng Liverpool 3-1 ở vòng đấu trước, người ta khen tài chuyền bóng của Toni Kroos. Khi ấy, Kroos không chuyền hỏng quả nào trong suốt 33 phút đầu. Anh chuyền bóng cho Vinicius Junior mở tỷ số. Và khi Kroos chuyền hỏng lần đầu tiên trong trận đấu ấy, thì đấy lại là tình huống dẫn đến một bàn thắng nữa cho Real (hậu vệ Liverpool, có thể vì quá sợ Kroos, đã vội vã phá bóng vào đúng tầm chạy của tiền đạo đối phương).
Bây giờ, Real gặp Chelsea trên sân nhà, và phút đầu tiên còn chưa trôi qua thì Kroos đã phải chuyền hỏng, trước áp lực nặng nề từ phía đối phương. Tổng quát hơn, cặp Kroos - Luka Modric của Real làm mưa làm gió bao nhiêu trước Liverpool, khiến thiên hạ phải tâng bốc đẳng cấp “siêu tiền vệ” của họ, thì bây giờ lại vất vả, bế tắc bấy nhiêu trước trước Chelsea. Họ cứ thoải mái “chơi” bóng trên phần sân nhà. Nhưng mỗi khi họ định tiến lên phía trước là N’Golo Kante lập tức xông vào cản phá, trong khi Mason Mount bao quát, bọc lót một cách tuyệt vời.
Trước Liverpool, Junior tỏa sáng với 4 pha bắn phá cầu môn, ghi 2 bàn, nhờ thường xuyên được Kroos hoặc Modric mớm bóng. Tiền đạo 20 tuổi người Brazil phô diễn kỹ thuật khống chế bóng bằng ngực rồi ghi bàn, từ pha kiến tạo cách xa những 50m của Kroos. Vì quá dễ dàng, thoải mái. Bây giờ, cả Kroos lẫn Modric cộng lại chỉ chuyền được bóng cho Junior đúng 5 lần, từ đầu trận cho đến khi Junior rời sân ở phút 66. Anh không sút được quả nào!
Cắt đứt mối liên kết giữa hai tiền vệ Kroos, Modric với các tiền đạo Real là một thành công quan trọng về mặt chiến thuật của Chelsea trong trận đấu này. Tiền vệ N’Golo Kante và trung vệ Thiago Silva là những người thực hiện xuất sắc chiến thuật ấy. Cạnh đó là thắng lợi trong chiến thuật tấn công: dùng tốc độ của Timo Werner, Christian Pulisic, Mason Mount để đánh vào khoảng trống sau lưng hậu vệ Real. Các cầu thủ Chelsea không chỉ nhanh ở tốc độ, mà ở cả cách di chuyển, vận hành chiến thuật nữa. Khác biệt rất rõ: trong khi bàn gỡ 1-1 của Karim Benzema cho Real chủ yếu chỉ là khoảnh khắc lóe sáng cá nhân, thì bàn mở tỷ số của Pulisic đến từ bài bản chiến thuật rất rõ ràng.
Chelsea đã có thể ghi bàn từ trước đó, trong một cơ hội tốt hơn rất nhiều. Thật ra, Werner mà không bỏ lỡ cơ hội thì đấy... mới là chuyện lạ. Nhưng sự kém cỏi ở khâu ghi bàn của Werner càng khiến giới quan sát phải lưu ý cái hay của HLV Tuchel. Ông vẫn ưu tiên dùng Werner (thay vì Olivier Giroud hoặc Tammy Abraham), tất phải có lý do. Werner tầm thường bao nhiêu về kỹ thuật cá nhân thì lại siêng năng, tuyệt vời bấy nhiêu trong các phần việc liên quan đến chiến thuật.
Về sau, Tuchel thay Werner và Pulisic (có vẻ đã mệt mỏi) bằng Hakim Ziyech và Kai Havertz. Khi ấy, trận đấu đã khác, về hoàn cảnh, mục tiêu... Tóm lại cũng đều hợp lý. Chelsea luôn là đội có lợi về mặt tỷ số. Nhưng thay vì phải chống đỡ, như điều thường thấy nơi các đội đang có lợi về tỷ số, Chelsea lại dễ dàng giữ thế an toàn nhờ biết cách giữ bóng, làm giảm nhịp độ trận đấu.
Không thay đổi đội hình thành công
Lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện ở Chelsea, HLV Thomas Tuchel giữ nguyên đội hình chính trong 2 trận đấu liên tiếp. Đây đã là trận thứ 22 Tuchel dẫn dắt Chelsea. Điều đáng lưu ý: 2 trận gần đây nhất (mà Tuchel không thay đổi đội hình chính) là 2 trận tối quan trọng, cũng là 2 trận rất thành công của Chelsea. Cuối tuần qua, họ thắng 1-0 trên sân West Ham, trong trận đấu có ý nghĩa như “chung kết” của cuộc đua Top 4 tại Premier League.
5. Thomas Tuchel là HLV có chuỗi trận bất bại dài nhất khi đối đầu với Real Madrid ở đấu trường Champions League. Ông cũng là HLV duy nhất từng gặp Real 5 lần ở Champions League mà vẫn chưa bao giờ thua (thắng 1, hòa 4).