Trái ngược với lối chơi kiểm soát bóng vượt trội ở vòng bảng và bán kết, U23 Việt Nam bước vào trận chung kết với một chiến thuật hoàn toàn khác. HLV Kim Sang Sik vẫn giữ nguyên đội hình đã đánh bại U23 Philippines, nhưng có những điều chỉnh đáng kể trong cách vận hành sơ đồ 5-4-1. Hai cầu thủ chạy cánh Anh Quân và Phi Hoàng chỉ dâng cao khi có khoảng trống và luôn có người sẵn sàng bọc lót khi họ bỏ vị trí.
Ở tuyến giữa, bộ đôi Xuân Bắc và Văn Trường tranh chấp quyết liệt và làm chủ khu trung tuyến, cùng với sự hỗ trợ của Văn Khang và Công Phương tạo nên một thế trận "gọng kìm" cực kỳ hiệu quả. Jens Raven - Vua phá lưới đã hoàn toàn bị… khóa chặt. Những đường bóng hướng về Raven đều bị bẻ gãy từ tuyến giữa và chính sự mất hút của chân sút này khiến Indonesia không thể triển khai các phương án tấn công như thường lệ.
Điểm đáng chú ý là U23 Việt Nam chỉ kiểm soát bóng 32% so với 68% của Indonesia, và chỉ thực hiện 235 đường chuyền so với 507 của đối phương. Nhưng về hiệu quả, Việt Nam không hề thua kém. Hai đội có cùng số cú sút trúng đích (2 lần), và Việt Nam thậm chí có được bàn thắng duy nhất mang tính quyết định. Ba quả phạt góc được tạo ra, trong đó có một tình huống dẫn tới bàn thắng của Công Phương ở phút 37 sau một pha bóng lộn xộn trong vòng cấm.
Thực tế, HLV Kim Sang Sik đã có những toan tính chiến thuật hợp lý. Những tình huống phạt góc được dàn xếp rõ ràng, bóng được đưa về cột xa rồi trả ngược lại tuyến 2. Đây không phải là sự tình cờ mà là kết quả của những tính toán và rèn luyện kỹ lưỡng trên sân tập. Tuy nhiên, cũng phải thừa nhận Việt Nam đã may mắn không phải trả giá cho một vài khoảnh khắc sơ hở. Hai lần Raven thoát xuống và đánh đầu chệch khung thành trong gang tấc, một lần dứt điểm buộc Trung Kiên phải trổ tài. Nhưng ngoài những tình huống này, hàng thủ Việt Nam đã kiểm soát rất tốt khu vực 16m50.
Cách bắt người trong những tình huống ném biên dài của Robi Darwis được tổ chức theo kiểu “bánh mì kẹp thịt” khiến các cầu thủ cao to của đội chủ nhà gần như không thể bật nhảy. Thêm một điểm cộng cho Việt Nam là sự điềm tĩnh. Trước những pha khiêu khích từ phía đối thủ, các cầu thủ áo đỏ không bị cuốn vào “trò chơi tâm lý”. Tình huống tiêu biểu là khi Đình Bắc bị đối thủ cào vào cổ, nhưng thay vì đáp trả, anh rút lui đúng lúc. Trong khi đó, chính sự thiếu kiềm chế lại khiến Indonesia tự đánh mất mình. HLV Vanenburg đã không tìm ra được giải pháp chiến thuật khi tuyến giữa bị bóp nghẹt. Trong cả hiệp hai, Indonesia không tung ra nổi một cú sút trúng đích nào. Trong khi đó, Việt Nam chỉ cần vài cơ hội để tạo nên khác biệt.
Chức vô địch lần thứ 3 liên tiếp của U23 Việt Nam không đến từ sự hào nhoáng, không cần đến chiến thắng đậm ở vòng bảng, mà đến từ những bước đi được tính toán kỹ lưỡng, từng trận một. U23 Việt Nam chỉ bắt đầu hé lộ lối chơi ở bán kết và bung ra sự hiệu quả tối đa trong trận đấu cuối cùng. Chiến thắng tối thiểu và thế trận lép vế về kiểm soát bóng nhưng rõ ràng, đội bóng bản lĩnh, lạnh lùng hơn và biết tận dụng khoảnh khắc hơn đã lên ngôi vô địch.