Khi Olympic Việt Nam đã giành vé đi tiếp thì dư luận tự hỏi, ông Miura sẽ chọn cho mình đối thủ nào để gặp. UAE, Ấn Độ hay đội bóng đang có phong độ cực tốt Jordan? Thực ra thì tính toán, chọn lựa đối thủ trong bóng đá là điều hết sức bình thường. Thế nhưng, với Miura, với đội bóng trẻ Việt Nam thì khác. Họ muốn tiến chắc từng trận và không quá bận tâm đến đối thủ là ai. Vậy nên, vấn đề quan trọng nhất ở vòng đấu loại trực tiếp không phải là chúng ta sẽ gặp đối thủ nào mà sẽ chơi ra sao? Nếu đá như trận gặp Iran thì Việt Nam chẳng có lý do gì phải toan tính về đối thủ kế tiếp dù họ đang được đánh giá cao hơn chúng ta.
Chiến thắng trước đại biểu của Tây Á, Iran đã mang đến cho Olympic Việt Nam rất nhiều điều. Bên cạnh tấm vé đi tiếp là sự tự tin khi đương đầu với các đối thủ lớn. Rằng, nếu tự tin vào khả năng của mình, nếu biết chiến đấu bằng tất cả con tim và khối óc, các cầu thủ của chúng ta hoàn toàn có thể lập kỳ tích trên sân cỏ.
Olympic Việt Nam đang ở giai đoạn đầu tiên của hành trình vượt giới hạn. Họ đang cố gắng xác lập cho mình những nhận thức và giá trị mới về đối thủ, về bản thân. Thế nên, điều quan trọng nhất với đoàn quân của ông Miura là phải giữ được sự nhịp nhàng về lối chơi và lòng quyết tâm cao độ. Mọi toan tính một cách thái quá, hoặc sự tự ti, không dám tin vào bản ngã của mình có thể khiến Olympic Việt Nam đánh mất giấc mơ.
Nếu muốn lập kỳ tích, muốn được làng cầu châu lục ghi nhận về năng lực thì Olympic Việt Nam phải đủ khát vọng và bản lĩnh đánh bại mọi đối thủ. Thông điệp ấy cũng chính là điều mà HLV Miura muốn các học trò thấm nhuần.