Khi người cũ Bùi Trần Vũ hoàn thành cú đúp vào lưới Lê Văn Trường để nâng tỷ số lên 3-1, cánh cửa giật lại 1 điểm của HAGL gần như bị đóng sập. Những gì mà Xuân Trường và các đồng đội có được trong cuộc so giày trên sân Thống Nhất chiều qua chỉ là sự ưu ái của NHM. Cần phải thẳng thắn mà nói, Sài Gòn FC đã có một chiến thắng xứng đáng và đấy không phải là món quà từ trên trời rơi xuống.
Nhìn cái cảnh ông thầy trẻ Phan Văn Tài Em cùng những “cánh tay nối dài” ăn mừng như những đứa trẻ, nhìn những cậu học trò ngoài đời vẫn gọi Tài Em bằng cái tên anh Mười ghì chặt cổ nhau là cảm nhận được thứ “vàng mười” mà họ đã phải chiến đấu như những chiến binh để có được. Thống Nhất, cái sân mà dường như các CĐV của họ bị “nuốt chửng” giữa tiếng kêu gào những thần tượng U23 và cả những tiếng chế giễu vì những pha bóng tiểu xảo câu giờ, đã vỡ òa trong sung sướng khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên.
Phan Văn Tài Em thừa nhận là từ khi còn thi đấu cho đến bây giờ đã là một người nắm sa bàn, trong đầu anh chưa bao giờ có ý định cổ súy cho văn hóa nằm sân. Nhưng trong một buổi chiều mà đội nhà phải thi đấu với đội hình “rách như tổ đỉa” và phải làm công việc phòng ngự đuổi bóng thì anh hiểu tất cả các cầu thủ đã vắt kiệt sức chứ không phải là “diễn viên”. Chiều qua trên sân Thống Nhất, những cung bậc cảm xúc trên các khán đài và bên vạch vôi cũng đã được chia đôi. Nhưng sướng nhất sau trận này là Phan Văn Tài Em bởi Sài Gòn FC của anh đã thấy được ánh sáng của niềm tin và sự tự tin.
Hôm qua sân Thống Nhất có lúc nóng lên đến 37 độ C. Các thành viên Sài Gòn FC cũng nóng lòng thèm có trận thắng. Và họ đã tự biết hạ nhiệt bằng một giọt nước mát lành. Và biết đâu, đấy cũng là một liều thuốc bổ dành cho các CĐV đang ngại nắng ngại mưa tại V.League?!