Bóng Đá Plus trên MXH

Mourinho & cội rễ căn bệnh dại nhà của M.U
Việt Dũng • 09:52 ngày 05/04/2017
Tin vui là, M.U đã nối dài mạch bất bại sân nhà trên mọi đấu trường lên con số 25, tính riêng ở Ngoại hạng Anh là 14 vòng. Tin buồn là trong 14 vòng đấu ấy, thầy trò Jose Mourinho chỉ thắng được… 5 trận.

    Mourinho và Old Trafford, sự kết hợp hoàn hảo... trên lý thuyết

    Quyết định bổ nhiệm Mourinho của BLĐ M.U có thể khiến nhiều người đặt dấu hỏi về lối chơi, về tương lai các cầu thủ trẻ, nhưng không một ai mảy may nghi ngờ về thành tích sân nhà của Quỷ đỏ. Với một chiến lược gia từng trải qua 9 năm – 151 trận với 4 CLB – mà không để thua trận nào trên sân nhà ở các giải VĐQG, thì sân Old Trafford coi như đã tìm lại được uy quyền thuở Sir Alex.

    Và thực tế cũng có phần đúng. Mourinho quả thực đã biến Nhà hát trở lại là một pháo đài không biết mùi bại trận, với duy nhất trận thua tại derby Manchester hồi đầu mùa, trên tất cả các đấu trường. Có điều, không thua là một chuyện, M.U cũng… chẳng biết thắng. Trải qua 16 trận sân nhà, họ chỉ thua 1, nhưng hòa tới 9 trong khi chỉ thắng 6 trận – số trận thắng ít nhất tại Old Trafford của Quỷ đỏ trong kỷ nguyên Ngoại hạng.

    Tính ra, thành tích sân nhà của M.U mùa này chỉ xếp thứ 10 so với 19 đội còn lại. Mùa giải vẫn còn tới 9 vòng nữa (với thầy trò Mourinho), nhưng số điểm họ bị tước đoạt tại Old Trafford đã ngang bằng tổng điểm… 2 mùa cuối M.U đánh rơi dưới thời Sir Alex.

    Nhìn vấn đề ở khía cạnh tươi sáng hơn, nếu như tỷ lệ bại trận của M.U trên sân nhà thời hậu Ferguson (David Moyes, Ryan Giggs, Louis van Gaal) là cứ 5 trận thua 1 trận, thì Mourinho đã biến tỷ lệ ấy gần như thành zero, rõ ràng đó chẳng phải là một khởi đầu tệ.

    Old Trafford đã không còn là hiểm địa
    Old Trafford đã không còn là hiểm địa

    Vấn đề ở cầu thủ hay ở chính Mourinho?

    Tần suất thua thấp, nhưng tần suất hòa quá cao cũng là vấn đề đáng quan tâm, bởi chắc chắn cái gì lặp đi lặp lại nhiều lần thì không thể xem là tai nạn. Có một kịch bản quen thuộc: M.U cầm bóng nhưng không thể đẩy mạnh sức ép, họ tấn công nhưng không gây nguy hiểm.

    Với những cái tên lợi hại trong tay như Anthony Martial, Marcus Rashford, Henrikh Mkhitaryan và đặc biệt là Zlatan Ibrahimovic, vấn đề của Mourinho không phải là ông thiếu nhân tài, mà là sự tự tin. Đây hoàn toàn là trách nhiệm của HLV, thay vì đổ lỗi cho các học trò bỏ lỡ quá nhiều cơ hội, Mourinho cần tìm cách khơi dậy cảm hứng tấn công nơi họ.

    Thời kỳ còn được dẫn dắt bởi Ferguson, sân Old Trafford là một cái tên gây sợ hãi nhờ phong cách tấn công rực lửa, thái độ không khoan nhượng và sự tự tin của một kẻ bề trên. Không phải tự nhiên mà khái niệm “Fergie time” xuất hiện, nó chỉ đến từ những tập thể không bao giờ chịu khuất phục và tin tưởng tuyệt đối vào bản thân mình. Nhờ đó, đoàn quân của Fergie hiếm khi nào thiếu phương án tấn công ở Nhà hát, ngay cả trong bối cảnh bị bất lợi về tỷ số.

    Trên tất cả mọi nỗi e sợ thất bại, Ferguson đã thổi được vào từng cầu thủ một “tinh thần chiến thắng”. Bất cứ ai ở M.U đều quan niệm một cách mặc nhiên rằng thắng lợi dành cho họ là không thể khác, chỉ cần họ thể hiện đúng khả năng. Ferguson thậm chí còn truyền được gấp đôi tinh thần ấy vào các cầu thủ tấn công ông có.

    Ferguson từng thổi vào các học trò tinh thần của nhà vô địch
    Ferguson từng thổi vào các học trò tinh thần của nhà vô địch

    Robin van Persie, học trò cưng của Fergie một thời ở Old Trafford từng kể lại: “Ông ấy bảo tôi rằng: Cậu hãy làm tôi cảm thấy bị kích thích đi. Hãy thử tung ra những đường chuyền dài tới 40 mét, hãy thử cầm bóng và dẫn bóng. Tôi không quan tâm chúng tệ hại ra sao. Tôi muốn được ngồi nhấp nhổm trên ghế vì hồi hộp, hãy làm như thế. Và làm ơn, luôn giữ trận đấu ở tốc độ cao!”.

    Với những gì đã thể hiện, có lẽ Mourinho chưa thể cảm thấy thực sự hài lòng với những cầu thủ tấn công đang có. Đã có những khoảnh khắc thi vị và ngẫu hứng, nhưng còn quá thưa thớt, chừng đó chưa đủ để biến Old Trafford trở lại thành một cơn ác mộng với các đối thủ. Bởi trên chính thánh địa này, đội hình đắt giá nhất lịch sử bóng đá thế giới từng bị những Burnley, Swansea hay Hull khiến cho bế tắc một cách đáng thương.

    Mourinho thường được biết đến với phong cách chỉ đạo thực dụng. Nói chung, đó chỉ đơn giản là cách nói lịch sự hơn của thái độ sẵn lòng chơi với vị thế “chiếu dưới”, tử thủ một cách có hệ thống trước các đối thủ lớn. Nhưng đến M.U, người ta đòi hỏi ở ông điều ngược lại, và Người đặc biệt đang loay hoay vì phải đi ngược với bản ngã.

    Ông và đội bóng của mình luôn phải là đội bóng tấn công, trước những đối thủ chơi thực dụng. Và một khi Mourinho còn mông lung giữa hai cách nghĩ – cách nghĩ của một HLV sẵn sàng ở cửa dưới với cách nghĩ của một kẻ sinh ra để chiến thắng, để vô địch – thì Old Trafford sẽ còn chưa thể tìm lại ánh hào quang.

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay