Phần lớn những ai quan tâm đến Thierry Henry trong những tuần lễ đầu tiên của ngôi sao này ở CLB Arsenal chỉ thấy thất vọng: vì sao HLV Arsene Wenger lại mua một cầu thủ... tầm thường như vậy?
Có 3 cơ sở chính để đánh giá tài năng của Henry ở thời điểm ấy. Quan trọng nhất dĩ nhiên là sự thể hiện của anh ở đội bóng cũ. Juventus vui mừng khi “tống khứ” được Henry chỉ hơn 4 tháng sau khi mua lại tiền đạo mang danh ĐKVĐ World Cup từ Monaco. Anh chỉ ghi vỏn vẹn 3 bàn trong 16 lần ra sân ở giải Serie A.
Cơ sở thứ hai là cái danh hiệu vô địch World Cup vừa nêu. Bây giờ, ai cũng biết Olivier Giroud, như một trường hợp đặc biệt tại World Cup 2018. Giroud đá đủ 7 trận ở VCK, nhưng không ghi bàn. HLV Didier Deschamps nói luôn: Giroud thuộc mẫu tiền đạo không cần ghi bàn. Kết quả luận anh hùng: khi
Deschamps, Giroud, và đội tuyển Pháp nói chung đã vô địch World Cup 2018 một cách thuyết phục, thì đâu ai thắc mắc gì nữa. Thật ra, Deschamps quá hiểu tình trạng của Giroud, bởi ông chính là người trong cuộc (mang băng thủ quân) khi Pháp vô địch World Cup 1998. Tiền đạo Henry khi ấy không hề ghi bàn trong suốt giai đoạn knock-out ở giải đấu ấy. Cả 3 bàn thắng của anh ở vòng đấu bảng thì đều coi như vô nghĩa (không có những bàn ấy, Pháp vẫn thắng). Nói chung, Pháp không có tiền đạo nào “xem được”, và HLV Aime Jacquet thành công chủ yếu là vì ông biết cách khắc phục tình trạng “chấp tiền đạo”.
Nhưng tóm lại, Henry là tiền đạo xoàng, và thành tích “vô địch World Cup” của anh có chút gì đấy... hữu danh vô thực. Mua làm gì?
Cơ sở cuối cùng để thiên hạ đàm tiếu chính là thực tế trước mắt. Henry không hề ghi bàn trong 8 trận đầu tiên khoác áo Arsenal! Ai cũng đã “thấy” Henry là như thế nào, chẳng hiểu vì sao Wenger rước của nợ ấy, lại với cái giá tới 11 triệu bảng, cao hơn cả số tiền mà Juventus bỏ ra để mua Henry trước đó (10,5 triệu bảng). Trong thập niên 1990, Serie A là giải đấu giàu nhất thế giới. Trong nhiều trường hợp, các đội hàng đầu ở Serie A trong giai đoạn ấy chi tiền cao hơn khả năng thực của cầu thủ trên thị trường chuyển nhượng. Đúng là “điên rồ”, khi Wenger mua lại “hàng phế thải” Henry, với giá 11 triệu bảng!
Vâng, ai cũng đã thấy Henry là như thế nào. Nhưng Wenger “thấy” khác. Gặp nhau trên một chuyến bay về Pháp, Wenger nói với Henry rằng ông không hiểu vì sao anh lại chịu đá vai tiền vệ cánh ở Juventus. Dứt khoát anh phải là một tiền đạo. Họ lấy số điện thoại của nhau. Ngay thời điểm ấy, một Henry đang có tâm trạng chán chường thậm chí còn tự nhủ: “Mình mà đá tiền vệ cánh? Họ (Juventus) thậm chí còn bắt mình đá hậu vệ cánh cơ”! Phần còn lại, sau cuộc gặp ấy, là một lịch sử.
Đành rằng Henry cứ phải là một trung phong, nhưng tại sao trung phong Henry cũng chẳng có gì ghê gớm tại World Cup 1998? Đấy là vì lối chơi của đội tuyển Pháp không giống lối chơi của Wenger. Còn Henry ở Monaco lại xem ra chưa đủ kinh nghiệm. Ông thấy Henry phải khai thác cái vẻ ngoài... bất lợi của mình. Henry phải phát huy khả năng xoay trở nhanh nhẹn để thoát khỏi hậu vệ, chứ anh không thuộc mẫu trung phong cứ chăm bẵm tranh chấp tay đôi với hậu vệ. Tình huống càng khó, Henry càng hay. Ngược lại, anh mà chơi đơn giản và “trực tiếp”, theo kiểu thường thấy trên quê hương bóng đá, thì không hơn ai.
Tin chắc vào khả năng vốn có của Henry, lại chuẩn bị kỹ cách chơi toàn đội để Henry phát huy tốt nhất vai trò của mình, rút cuộc thì Wenger đã thành công rực rỡ. Bàn thắng đầu tiên rút cuộc cũng đến như việc phải đến, để rồi sau đó Henry trở thành cây làm bàn vĩ đại nhất trong lịch sử Arsenal, với 7 mùa bóng liên tiếp là cây làm bàn số 1 của đội. Bóng đá Anh từ đó biết thêm giá trị của mẫu trung phong không cần vượt trội về sức vóc. Ai mà không biết Henry của Arsenal. Chỉ xin nói thêm: Henry trước đó, và cả sau đó, đều không hay như vậy. Chỉ có Henry của Arsenal là tuyệt vời!
“Henry bị Monaco sa thải là không công bằng” Henry của Arsenal vượt trội thế nào? Thierry Henry đã ghi cho Arsenal tới 175 bàn chỉ trong 258 trận đấu ở Premier League (hiệu suất tới 68%). Arsenal chính là đội bóng duy nhất mà Henry đạt đến hiệu suất ghi bàn cao hơn 50% (tỷ lệ giữa số bàn thắng trên số trận đấu). Tỷ lệ này của Henry ở các đội bóng khác chỉ là 19% (ở Monaco), 19% (Juventus), 44% (Barcelona), 41% (New York Red Bulls), 41% (đội tuyển Pháp). Cũng cần lưu ý: Arsenal chỉ do Arsene Wenger huấn luyện trong suốt những năm Henry khoác áo CLB này. 4. Henry là cầu thủ duy nhất trong kỷ nguyên Premier League từng 4 lần đoạt danh hiệu Vua phá lưới ở giải đấu này. Ngoài ra, anh còn giữ kỷ lục ghi bàn nhiều nhất cho Arsenal qua mọi thời đại, tính chung mọi giải (228 bàn). |
XEM THÊM
Nếu không vì Covid-19, Mbappe đã là người của Real