“Canh bạc” Zinedine Zidane đã đem lại kết quả trên cả tuyệt vời. Zizou đã thắng một cuộc chiến lớn, giữa anh và ban lãnh đạo Real. Sẽ có biểu tình lớn đòi Florentino Perez từ chức (các CĐV Real có thể làm điều đó, bởi Real là đội bóng của các hội viên, chủ tịch không có quyền quyết định tất cả) nếu ông sa thải Zidane trong mùa Hè năm nay.
Từ chỗ gần như “chết hẳn” dưới thời Benitez, Real hồi sinh, vào chung kết Champions League (trong khi Barcelona bị loại ngay tứ kết) và vươn mình mạnh mẽ, có cơ hội không nhỏ vô địch La Liga.
Real của HLV Zidane khác xa Real thời Zidane còn thi đấu. Ngày trước, đó là một đội bóng hoa mỹ, ồn ào, đẹp mắt nhưng thiếu tinh thần chiến đấu. Bây giờ, họ là một đội đặt hiệu quả lên hàng đầu. Chỉ có chiến thắng là đáng kể, nên một cầu thủ như Casemiro mới được nâng tầm thành “siêu sao” cực kỳ quan trọng tại Real.
Nhưng khi Casemiro và Karim Benzema vắng mặt, Real vẫn đánh bại Man City. Ở bán kết lượt đi, Real hoà trên chân chủ nhà Man City trong thế không có Ronaldo, còn Benzema chỉ đá 1 hiệp đầy thất vọng vì còn ảnh hưởng chấn thương.
Người ta bảo Real may mắn khi chỉ gặp AS Roma, Wolfsburg, Man City trên đường vào chung kết Champions League. Cái đó đúng mà chưa đúng hẳn. Real không được chọn đối thủ, chẳng qua là cứ gặp đội nào thì “nuốt” đội ấy. Champions League bây giờ không phải là cuộc dạo chơi của các đại gia nữa. Wolfsburg đã loại M.U, đã khiến Real toát mồ hôi hột khi đánh bại Los Blancos 2-0 trên sân nhà ở lượt đi.
Tỷ số lẽ ra có thể cao hơn nếu Real thiếu cẩn trọng, dồn lên tấn công sơ hở phòng ngự. Zidane và Real đã tính đúng. Hãy chờ trận lượt về. CR7 lập hat-trick, hàng thủ không thủng lưới, thế là đủ. Real tôn trọng đối thủ, ngay cả đó là Wolfsburg hay Man City. Họ không vào cuộc với tư thế kẻ cả, nhưng vẫn khiến đối thủ nể trọng.
Với những cầu thủ cực kỳ “núi lửa” như Ronaldo hay Bale, Real có thể bùng nổ, ghi bàn bất kỳ lúc nào. Nhưng hai cầu thủ này không chỉ biết tấn công, họ còn phải lùi về hỗ trợ phòng ngự. Theo lệnh, chứ không phải chỉ là yêu cầu, của Zidane.
Real bị chỉ trích vì khá thận trọng trước Man City dù đá sân nhà và dẫn trước. Người ta chờ đợi một màn “tàn sát” nhưng được đổi lại là một sự thật: tẻ nhạt, nhưng đủ để chiến thắng và một tấm vé vào chung kết Champions League. Real đã hiểu rõ thế nào là sự thiếu cẩn trọng, như mùa rồi bị loại ở bán kết Champions League bởi đã dẫn 1-0 trên sân nhà ở lượt về, nhưng để Juventus gỡ 1-1 rồi mất vé vào chung kết vì luật bàn thắng sân khách.
Nhìn sang Bayern Munich, đội bóng này mạnh hơn Atletico là điều khó tranh cãi, nhưng chỉ vì một chút sơ sểnh mà Bayern để Grizemann ghi bàn tại Allianz Arena, thế là mọi chuyện kết thúc với thầy trò Pep Guardiola.
Pep đã không thể vào chung kết Champions League với 4 thất bại liên tiếp ở bán kết trong 5 mùa vừa qua. Nhưng Zidane mới lần đầu vào bán kết đã có vé dự chung kết. Tất cả, không hề là chuyện tình cờ. Real hiện nay chấp nhận từ bỏ những gì là chính họ, hào nhoáng nhưng mong manh, đẹp mắt nhưng tiềm ẩn nguy cơ thất bại cao.
Thà thành công một cách xấu xí còn hơn thất bại một cách đẹp mắt. Không phải ai cũng thừa nhận điều đó, nhưng vô hình chung tất cả đều hướng đến mục tiêu đó. Ngay cả Johan Cruyff ở những năm cuối đời cũng đã thừa nhận “Hà Lan muốn thắng hơn là chỉ muốn đá đẹp, ở World Cup 1974 và 1978”.
Chiến thắng, suy cho cùng, là tất cả, có thể biện minh, che đậy và đè bẹp rất nhiều thứ.
VIDEO: CĐV và cầu thủ Real chẳng ai muốn rời sân sau chiến thắng |
---|
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |