Người ta đã nói rất nhiều về việc MU chuyển nhượng kém cỏi trong suốt một thập kỷ qua. Những cầu thủ tồi ra đi và những cầu thủ tồi khác lại đến. Khi MU bế tắc cùng cực trước Chelsea tại Old Trafford, đây chính xác là một đội bóng còn rất lâu nữa mới có thể trở lại đỉnh cao. Và sẽ tốn nhiều sức lực tiền của để thay máu đội ngũ tầm thường này.
Amorim đứng trước thử thách chồng chất nhưng có một nhiệm vụ cơ bản và quan trọng nhất: phải mang về những cầu thủ giỏi thực sự. Tất nhiên ông không phải chịu trách nhiệm về tình trạng bi đát hiện tại. Nhưng MU không thể tiếp tục lãng phí sau khi đã chi gần nửa tỉ bảng vào thị trường chuyển nhượng dưới thời Erik ten Hag.
Trận hòa Chelsea không phải màn trình diễn quá tệ của MU. Thậm chí họ có thể giành trọn 3 điểm nếu không có khoảnh khắc xuất thần của Moises Caicedo. Nhưng Amorim sẽ không bị đánh lừa về điều đó. Vị HLV người Bồ Đào Nha đã nhận ra đội bóng mà ông sắp tiếp quản yếu kém thế nào, với sức sáng tạo gần như bằng không, khả năng dứt điểm vô cùng tệ hại và một lối chơi chẳng có định hướng.
Những số liệu thống kê lột tả chân thực tình trạng của MU. Sau trận hòa Chelsea, họ chỉ có 12 điểm sau 10 vòng đấu, thành tích tệ nhất kể từ mùa bóng 1987/88 (8 điểm). Số lượng bàn thắng của MU tới lúc này mới chỉ là 9, ít nhất kể từ mùa giải 1973/74, khi họ cũng có 9 bàn sau 10 trận. Nên nhớ mùa đó MU đã phải xuống hạng Nhì.
Tất nhiên MU hiện tại không thể xuống hạng. Nhưng họ chỉ là một tập thể trung bình ở mặt bằng Premier League. Cho tới trước khi Bruno Fernandes mở tỷ số ở phút 70 từ chấm phạt đền, MU đã không có cơ hội thực sự rõ nét nào trước khung thành Chelsea. Marcus Rashford chỉ có một cú sút dội xà ngang vào cuối hiệp 1.
Rasmus Hojlund mang về quả phạt đền sau khi bị Robert Sanchez phạm lỗi trong vòng cấm nhưng đó cũng là pha chạm bóng duy nhất của tiền đạo người Đan Mạch trong hiệp 1. Trong khi Alejandro Garnacho có tới 9 lần chạm bóng thì lại là người phung phí nhất với những cú dứt điểm quá thiếu chính xác.
Bộ ba tấn công nói trên của MU mới ghi được tổng cộng 4 bàn thắng tại Premier League mùa này. Chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) lần lượt là 0,4 cho Garnacho, 0,2 cho Rashford và 0,0 cho Hojlund. Tỷ lệ chuyển hóa thành bàn của Hojlund chỉ có 25% (1 bàn/4 cú dứt điểm), của Rashford còn tệ hơn với 10% (1 bàn/10 cú sút) và Garnacho tệ nhất với 6,9% (2 bàn sau 29 cú sút). Những con số chỉ xuất hiện ở những đội bóng tấn công kém nhất giải đấu.
Thực tế là MU chỉ có được 2 bàn thắng trong hiệp 1 tại Premier League mùa này, bằng với Crystal Palace và ít nhất giải đấu. Chất lượng chơi bóng xoàng xĩnh đến từ đội ngũ cầu thủ xoàng xĩnh. Trái ngược với bản sắc rõ ràng mà Chelsea nhanh chóng có được dưới thời HLV mới Enzo Maresca, MU vẫn chỉ là một tập hợp các cá nhân, thiếu sợi dây liền lạc và chỉ trông chờ vào các khoảnh khắc lóe sáng.
Amorim sẽ phải dành thời gian để rà soát và đánh giá lại những gì ông có. Onana vẫn là một thủ môn tốt giữa dàn cầu thủ chưa tốt, và đội trưởng Bruno Fernandes xứng đáng với vai trò thủ lĩnh. Nhưng De Ligt chưa tỏ ra thuyết phục với danh tiếng của hậu vệ này, Lisandro Martinez thể hiện lối chơi thiếu kỷ luật với một pha vào bóng thô bạo với Cole Palmer. Những cầu thủ trẻ như Garnacho, Hojlund vẫn còn đất phát triển.
Sự yếu kém trong chiến lược chuyển nhượng của MU đã để lại hậu quả ngay trước mắt họ. Caicedo, người chơi hay nhất ở Old Trafford, ghi dấu ấn đậm nét với cú sút gỡ hòa tuyệt đỉnh. Đừng quên, MU đã bỏ lỡ cơ hội chiêu mộ Caicedo khi cầu thủ này còn khoác áo Independiente del Valle tại Ecuador. Trái ngược với MU, Brighton đã khôn ngoan chi 4,5 triệu bảng tậu Caicedo trước khi bán lại cho Chelsea với giá 115 triệu bảng.
Cũng trong quãng thời gian đó, MU đã phung phí 82 triệu bảng vào Antony còn Joshua Zirkzee chưa chứng minh được giá trị thực của bản hợp đồng 36 triệu bảng. Những bản hợp đồng tốn kém không mang lại hiệu quả, hàng trăm triệu bảng bị ném qua cửa sổ một cách lãng phí. Tình trạng này cần phải chấm dứt dưới thời Amorim, nhưng bằng cách nào thì lại là một câu hỏi lớn.