HLV Nguyễn Hữu Thắng là người ưa thích sơ đồ 4-1-4-1. Và chúng tôi đã từng ướm thử đội hình tối ưu cho U22 Việt Nam gồm: thủ môn Phí Minh Long, bộ tứ phòng ngự sẽ là Văn Thanh (trái), cặp trung vệ Tiến Dũng, Văn Khánh và cánh phải có thể thuộc về A Hoàng (hoặc Văn Kiên). Duy Mạnh là ứng cử viên nặng ký cho vị trí đánh chặn, dù Đông Triều cũng không tệ.
Ở phía trên, Tuấn Anh và Xuân Trường sẽ hợp thành cặp tiền vệ trung tâm, họ là những trạm trung chuyển bóng, những người “chia bài” đúng nghĩa. Còn ở bên cánh có Văn Toàn (phải) và cánh trái có thể thuộc về Công Phượng. Tuy nhiên, Phượng sẽ được chơi tự do, tức là chơi như một tiền đạo lùi, sau lưng mũi nhọn duy nhất là Thanh Bình hoặc Tấn Tài.
Vắng Xuân Trường, Tuán Anh thiếu đi một đối tác ăn ý giữa sân. Ảnh: Phan Tùng
Không Tiến Dũng, Xuân Trường, Văn Toàn, U22 Việt Nam đã phải chơi 4-2-3-1. Về cơ bản nó cũng là biến thể trong sơ đồ sở trường mà Hữu Thắng đã chọn. Sự khác biệt là khả năng phòng ngự, khả năng kiểm soát bóng ở khu trung tâm và tấn công ở dọc hành lang cánh đã hạn chế rất nhiều.
Duy Mạnh, người đá thay trung vệ cho Tiến Dũng; Lâm Ti Phông, người trám vị trí của Văn Toàn; hay Đức Huy và Ngọc Quang được bố trí chơi tiền vệ thay Xuân Trường đều chơi không tệ. Tuy nhiên, để nói họ khiến các CĐV quên đi nỗi nhớ cầu thủ đang chơi bóng tại Hàn Quốc e rằng không thể.
Song cũng nên có những cái nhìn cảm thông với U22 Việt Nam sau thất bại trước U20 Argentina. Có lẽ, nếu có Tiến Dũng, Xuân Trường và Văn Toàn biết đâu đội bóng của HLV Hữu Thắng đã không phải vẫy cờ trắng trước các hậu duệ của Lionel Messi.