Có một thời, rất gần đây thôi, khi U19 Việt Nam với nòng cốt là các cầu thủ HA.GL trình làng thứ bóng đá đan lát, mĩ miều đã làm mê hoặc biết bao người yêu bóng. Rồi, chính họ với thứ bóng đá một chạm, di chuyển không bóng, chuyền bóng như lập trình, hoặc tự tin cầm bóng đột phá đã thổi bùng lên hy vọng về một lối chơi mang bản sắc Việt Nam. Một lối chơi mà các cầu thủ có thể đi đến tận cùng giới hạn của mình, chơi thứ bóng đá tự tin về trình độ kỹ thuật và tràn đầy xúc cảm.
Sau trận đấu đầu tiên của giải U21 Quốc tế, chứng kiến màn trình diễn của các cầu thủ HA.GL, không ít người đã đặt câu hỏi: HA.GL bây giờ khác với trước đây như thế nào? Vẫn là những con người ấy, vẫn là tư duy chơi bóng vốn đã được lập trình nhưng HA.GL lúc này lại không thể thôi miên người xem, làm lóa mắt đối thủ. Và từ đó, có ý kiến cho rằng, các cầu thủ trẻ đang đánh mất tự tin sau một mùa giải khắc nghiệt và chịu quá nhiều áp lực từ dư luận.
Sự kỳ vọng dành cho các cầu thủ HA.GL bao giờ cũng đạt đỉnh. Người ta bao giờ cũng muốn, những Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường luôn phải đá đẹp, đá hiệu quả. Có thể vì thế mà các cầu thủ không còn giữ được nhịp để rồi có dấu hiệu chững lại khi quãng đường họ đi có quá nhiều thách thức.Vậy nên, cái ước muốn của NHM rằng U21 HA.GL sẽ trở về với ngày xưa cũ, chơi thứ bóng đá tự tin và bùng nổ cũng là điều dễ hiểu. Và, cái ước muốn ấy nếu thành hiện thực, thì đó cũng là điều đáng mừng cho nền bóng đá. Bởi khi ấy chúng ta sẽ có một đội ngũ thiện chiến, đủ sức nuôi dưỡng những giấc mơ lớn của người yêu bóng đá nước nhà.
Muốn thoát khỏi áp lực, tìm lại bản ngã trong chơi bóng thì không còn cách nào khác là các cầu thủ U21 HA.GL phải thích ứng với áp lực để tìm cách vượt lên trên nó. Đó là con đường ngắn và cũng là duy nhất để Công Phượng cùng các đồng đội trở về với ngày xưa.