Để có bàn thắng ấy, Văn Thắng phải nói cám ơn Ivan Firer, tiền đạo của đội chủ nhà về tham gia phòng ngự nhưng lại quá non, không phá bóng dứt khoát để bóng đến chân Lê Văn Thắng.
Bàn thắng rất quan trọng, nó giúp Hải Phòng có trọn vẹn 3 điểm để tiếp tục độc chiếm ngôi đầu. Tuy nhiên, Lê Văn Thắng đã không ăn mừng sau bàn thắng ấy. Cũng phải, để có được như ngày hôm nay, tiền đạo này phải cám ơn đội bóng xứ Thanh đã nuôi dưỡng, đào tạo anh thành tài. Cách đây không lâu, sau khi rời XSKT.CT, nơi mà Văn Thắng muốn về là FLC.TH nhưng cuối cùng, do gặp một số khúc mắc, tiền đạo này đã đến đầu quân cho Hải Phòng.
Bóng đá có những ngôn ngữ đặc biệt, càng đặc biệt với mỗi cầu thủ khi gặp đội bóng quê hương xứ sở. Văn Thắng hay nhiều người khác đều nặng một chữ “tình” vì ở nơi mình sinh ra và trưởng thành, họ vẫn còn gia đình, những đồng đội và các khán giả thân thương.
Chiều qua, khi Văn Thắng ghi bàn, không ít người Thanh Hóa đã tỏ ra tiếc nuối vì đội nhà không có được sự phục vụ của tiền đạo tài năng này. Có thể một ngày nào đó, Văn Thắng sẽ trở về với đội bóng quê hương, còn bây giờ thì anh nói: “Ăn cây nào thì rào cây ấy, thế thôi!”.
Đó mới là cầu thủ chuyên nghiệp đích thực!