Với Roy Carroll, ngay cả các trận cầu “đinh” ở Premier League cũng chưa đáng gọi là khó khăn. Bằng cớ quá sức hiển nhiên: đấy là nơi mà dù chính bạn, trong vai trò thủ môn, tự làm bóng rơi vào lưới của mình, cũng có thể... không hề hấn gì!
Vâng, nói đến thủ môn Roy Carroll là phải nói đến tình huống kỳ lạ ấy, trong trận gặp Tottenham hồi năm 2005. Từ một cú sút từ giữa sân của Pedro Mendes, Carroll khống chế không khéo, để bóng rớt luôn vào trong khung thành. Chẳng hiểu vì sao cả trong tài chính lẫn trọng tài biên đều không thấy rằng bóng đã vào hẳn phía trong khung thành (trước khi Carroll hất ngược trở ra). Họ xử pha bóng chưa vào, cứu Carroll thoát khỏi bàn thua quan trọng ngay cuối trận.
Premier League, hoặc bóng đá đỉnh cao nói chung, chẳng phải khó khăn. Trong trường hợp của Carroll thì cuộc sống bên ngoài bóng đá đỉnh cao mới thật sự khó khăn. Ngoài “bàn thua không được ghi nhận” trước Tottenham, Carroll còn được nhớ đến bởi một pha bóng cẩu thả khác, khiến Hernan Crespo ghi bàn và AC Milan thắng M.U 1-0 ở Champions League.
Cuối mùa bóng ấy, HLV Alex Ferguson không thể hứa với Carroll rằng sẽ để anh bắt chính thường xuyên. Đôi bên thanh lý hợp đồng. Chẳng hề gì. Carroll sẽ lại chơi rất thành công ở CLB tiếp theo là West Ham. Đã bảo, chơi bóng thì đâu có gì là khó. Không được chơi bóng mới khó!
Carroll chấn thương vào tháng 1/2006, vắng mặt trong suốt nửa sau của mùa bóng 2006/07, và mắc chứng nghiện rượu trong lúc rảnh rỗi.
Carroll kể: “Chưa bao giờ trong sự nghiệp, tôi phải nghỉ thi đấu lâu như vậy. Tôi hoàn toàn không biết làm gì. Và tôi rớt vào cái vực thẳm còn sâu hơn cả thực thẳm thất vọng khi không được chơi bóng. Tôi đã không hề chuẩn bị cho hoàn cảnh ấy.
Tôi uống một mình, và uống rất nhiều. Mọi người đều nghĩ rằng tôi sung sướng, chứ đâu biết rằng tôi về nhà, đóng cửa, và chỉ biết uống để quên đi mọi chuyện. Tôi rơi vào trầm cảm, rồi uống để chống trầm cảm, và ngày hôm sau lại tệ hơn ngày hôm trước. Khi mọi chuyện đã vượt ra ngoài khả năng kiểm soát, tôi không được ở với vợ và con nữa”.
Sự nghiệp bóng đá mà không đi xuống mới lạ. Sau West Ham là Rangers (phải ngồi dự bị trong suốt mùa bóng 2007/08) và Derby County (bị HLV Nigel Cough gạt khỏi danh sách sau khi ông này thay chỗ HLV Paul Jewell). Carroll sang Đan Mạch khoác áo Odense BK, ký hợp đồng 3 năm nhưng rút cuộc thì đôi bên thỏa thuận sớm ngưng hợp đồng.
Sau khi chia tay Odense thì Carroll thất nghiệp. Và các vấn đề bên ngoài sân bóng của anh lên đến đỉnh điểm. Carroll kể lại giai đoạn... vừa chơi bóng vừa uống: “Ít ra thì tôi cũng phải nhớ rằng ngày mai thi đấu, thế là tối nay tôi không uống. Còn khi không thi đấu nữa, tôi chẳng nghỉ uống ngày nào”.
Chưa phải đến mức... tự sát, nhưng Carroll nói rằng anh đã uống đến mức độ mà nếu không ngưng lại thì chắc bây giờ anh đã chết rồi. Người thân đưa anh đi cai nghiện kịp lúc. Và rồi, cuộc đời Carroll lại có ngã rẽ khác. Cơ hội chợt đến khi có ai đó, ở tận Hy Lạp, gọi cho anh. Thế là Carroll lại được chơi bóng, ở OFI Crete, rồi đến Olympiakos. Bóng đá đem lại niềm vui cho Carroll lần nữa. Thay cho cái cảnh “không thể ngừng uống”, bây giờ thì anh “không thể ngừng chơi bóng”.
Năm ngoái, anh gia nhập FC Mindset, đội bóng ở đẳng cấp thấp, tồn tại chủ yếu để giúp các cầu thủ có vấn đề về tinh thần (Keith Gillespie - cầu thủ nghiện cờ bạc - cũng có ở đấy). Bây giờ, ở tuổi 43, Carroll lại “tái xuất giang hồ” trong màu áo Dungannon Swifts ở giải VĐQG Bắc Ireland. Anh còn huấn luyện, dù chưa từng cầm quân ở đẳng cấp cao.
Làm gì cũng được (miễn là bóng đá). Carroll khuôn khao khát truyền đạt kinh nghiệm cho giới trẻ - cả kinh nghiệm chơi bóng cũng như kinh nghiệm sống. Anh đã có cả vinh quang cũng như từng rơi xuống bùn. Và anh luôn lắng nghe để giúp đỡ, 24/7, bất cứ ai từng gặp rắc rối như mình.
Carroll… lên tuyển
Đội tuyển Bắc Ireland vừa bổ sung Roy Carroll vào vị trí HLV thủ môn, trong loạt trận vòng loại World Cup 2022 hiện đang diễn ra (Bắc Ireland đã thua Italia 0-2 trong trận đầu tiên). Carroll thay thế Steve Harper, do HLV thủ môn này không thể rời khỏi CLB Newcastle vì những ràng buộc trong hợp đồng. Hiện cũng là HLV thủ môn ở các đội U-17 và U-19 Bắc Ireland, đây là lần đầu tiên Carroll lọt vào ban huấn luyện ĐTQG. Carroll nói, anh thích nghề huấn luyện.
Năm ngoái, Roy Carroll được chỉ định vào ghế HLV thủ môn của CLB Nottingham Forest. Cơn đại dịch bùng nổ, và Carroll phải rời khỏi lò trẻ Nottingham Forest đúng 1 ngày sau khi nhận việc, trở về Bắc Ireland. Anh chưa bao giờ nối tiếp lại công việc ấy.