Bóng Đá Plus trên MXH

Diego Costa: Gã du đãng không biết cư xử
Lê Minh • 13:55 ngày 28/03/2014
Một cầu thủ không thể kiểm soát, một trung phong hoang dã, kẻ luôn xem sân cỏ là chiến trường, đấy là những gì mà báo chí TBN từng mô tả về Diego Costa. Chính bản thân anh cũng thừa nhận nhược điểm lớn nhất của mình: không biết cách kiểm soát bản thân.
    Trong trận derby, Costa gần như gây hấn với tất cả từ Xabi Alonso, Pepe và đặc biệt là Sergio Ramos. Costa từng húc đầu vào người David Limbersky của Viktoria Plzen dù pha bóng ấy chả liên quan gì đến anh. Đấy chính là dấu tích của “bóng đá đường phố” sẽ mãi mãi không thể gột rửa dù cho Costa có chơi thêm bao nhiêu trận đấu đỉnh cao đi nữa.

    Lagarto, thành phố nên Costa sinh ra không có bất kỳ cơ sở vật chất nào cho thể thao. Ngay cả môn thể thao phổ thông nhất, được ưa chuộng nhất tại Brazil là bóng đá, Lagarto cũng không có nổi một sân cỏ. Bóng đá với Costa là bất kỳ khoảng đất trống nào tìm thấy, trên vỉa hè, ở những công trình bỏ hoang...

    “Trên sân cỏ, tôi sẵn sàng tấn công bất kỳ ai, tôi không kiểm soát được mình, tôi sỉ nhục tất cả, tôi không tôn trọng đối thủ, thậm chí tôi còn muốn giết họ. Những cầu thủ lớn lên từ học viện được dậy cách cư xử, còn tôi thì không. Tôi không có trường lớp, tôi lớn lên trên đường phố, chứng kiến người ta giật chỏ vào mặt nhau để thắng một pha bóng” - Costa tâm sự trên tờ El Pais.

    Năm 14 tuổi, Costa cùng gia đình chuyển đến Sao Paolo. Năm 16 tuổi, anh gia nhập CLB đầu tiên của mình là Barcelona Esportivo Capel. Khởi đầu của Costa rất “hứa hẹn” với 4 tháng treo giò vì đấm cầu thủ đối phương và đe dọa trọng tài. Ngay trên mảnh đất quê hương, chưa bao giờ Costa được xem là một niềm hy vọng.

    Nhưng cơ duyên đã đến với Costa khi anh được một nhân viên trong công ty của siêu cò Jorge Mendes chú ý. Nhờ vậy mà Costa ký hợp đồng với Sporting Braga ở Bồ Đào Nha ở tuổi 18 dù chưa từng đá chuyên nghiệp một trận nào.

    Ở đây, tính khí bốc đồng của Costa tiếp tục là đề tài bàn luận. Năm 2011, anh trả phép muộn những 3 ngày mà không thông báo. Mùa Hè 2010, anh trở lại CLB với tình trạng thừa những 7 kg, khiến một nhân viên CLB mô tả Costa “như một quả bóng bãi biển”. HLV Jose Ramon Sandoval của Vallecano rất thích Costa. Ông nói với tiền đạo người Brazil: “Anh là chân sút ổn định nhất mà tôi từng có, trận nào cũng vào sân với mục tiêu ghi 1 bàn và ăn 1 thẻ vàng”.

    Nhận định ấy không hề vô lý. Từ khi sang châu Âu, Costa đã nhận... 81 thẻ vàng và 8 thẻ đỏ (trong đó có 4 thẻ đỏ trực tiếp), không thua bất kỳ hậu vệ rắn mặt nào. Costa biết mình phải thay đổi: “Tôi lúc nào cũng dễ tổn thương và nổi nóng. Nhưng giờ tôi biết mình phải tôn trọng đối thủ và luật chơi nhiều hơn nữa”.


    DIEGO COSTA NÓI VỀ....
    - Tính cách: “Tôi rất ngại trả lời phỏng vấn. Tôi thích sống trong thế giới riêng của mình, làm những việc mình thích, không ảnh hưởng đến ai”.
    - Gốc gác cái tên Diego: “Ở Brazil , mọi ông bố đều muốn con mình trở thành cầu thủ. Gia đình tôi yêu bóng đá và bố đặt tôi tên Diego vì mê Maradona. Bố làm việc rất vất vả để cho tôi mọi thứ tôi cần. Chúng tôi sống no đủ là nhờ vào bố. Giờ thì giấc mơ của ông đã trở thành hiện thật. Cá nhân tôi cũng kiếm được nhiều tiền và giúp cả nhà sống tốt hơn”.
    - Thuở nhỏ đá bóng: “Tôi học bóng đá trên đường phố. Khi giữ bóng bạn luôn phải chuẩn bị tinh thần bị ăn đòn. Tôi luôn phải chơi cùng đội với anh mình, vì nếu khác đội, 2 đứa thể nào cũng choảng nhau. Tôi không thích thua trận, khi ấy tôi không kiểm soát được tính khí của mình và làm những điều rồ dại. Theo thời gian, tôi biết mình phải sửa đổi để tốt hơn. Nhưng tôi thật sự yêu và nhớ thuở đá bóng trên đường phố. Chúng tôi sống và thở bóng đá, không trách nhiệm, không áp lực, cứ chơi bóng thật hồn nhiên thôi”.
    - Việc sang châu Âu: “Khi cơ hội sang châu Âu đến, bố tôi rất sợ vì có nhiều người đại diện mang cầu thủ sang đấy rồi bỏ mặc họ. Nhưng khi biết bản hợp đồng của tôi có đầy đủ cơ sở pháp lý, ông đã yên tâm. Thuở đầu, tôi gặp nhiều khó khăn khi thích nghi với cách sống mới. Nhưng tôi chỉ nghĩ làm sao để cuộc sống gia đình đỡ vất vả, nên tôi cố phấn đấu”.
    - Thói hư hồi bé: “Tôi rất ghét trọng tài vì họ nói chuyện rất hống hách, bề trên. Những lúc ấy tôi thường hay buông ra những lời đe dọa”.
    - Việc chọn ĐT Tây Ban Nha: “Khi Tây Ban Nha ra lời đề nghị, tôi bắt đầu tưởng tượng về mọi thứ và tự hỏi: Tại sao không nhỉ? Việc được nhà VĐTG quan tâm là một niềm vinh hạnh, đặc biệt là khi bạn nhìn vào chất lượng đội ngũ mà họ sở hữu. Tôi cảm thấy mình được trân trọng. HLV Vicente del Bosque  đã nói chuyện với tôi với chinh con người thật của ông, không hứa hẹn gì cả. Tôi ghét những lời hứa hão. Tôi thích giành mọi thứ bằng thực lực của mình”.
    - CĐV Brazil: “Người Brazil yêu bóng đá với niềm đam mê thuần khiết. Tôi không nghĩ họ sẽ làm gì có hại với gia đình mình. Ở Brazil, cũng có nhiều người ủng hộ ĐT Tây Ban Nha”.
    - Gia đình: “Tôi có được sự nghiệp như hiện nay là nhờ gia đình. Họ giúp tôi trở nên kiên nhẫn và điềm tĩnh hơn. Niềm tin từ gia đình giúp bạn tự tin hơn vào khả năng của mình và đấy là điều quan trọng nhất”.
    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay