Huấn luyện viên là thày, tuy rằng ơn nghĩa không cao nặng như thày giáo nhưng cũng là người thày liên quan đến nghề nghiệp, sự nghiệp của cầu thủ. Thế nên, cầu thủ phải kính trọng HLV như kính trọng bậc thày hay sếp của mình vậy. Mọi phát ngôn bất lợi đối với ông thày hay ông sếp được đều được là “bố láo, bố lếu”.
Tuy nhiên, ở Chelsea dường như lại tồn tại văn hóa “phản thày, lật thày và bật thày”. Những tay HLV gớm mặt như Jose Mourinho hay kinh nghiệm đầy mình như Antonio Conte đều đã nếm mùi mất việc vì mất lòng học trò.
Xét cho cùng, cầu thủ Chelsea, đời nào cũng thế, chỉ kinh mỗi ông chủ Roman Abramovic mà thôi vì ông này trông ù lì hiền hiền nhưng đố ai dám nhờn mặt. Quan trọng hơn cả, Abramovic lại là người trả lương hậu hĩnh cho đám cầu thủ Chelsea, thế nên, láo là nhịn đói luôn.
Sarri, người đá mũ tại Baku vì học trò bố láo bố lếu
Ngược lại, cầu thủ Chelsea lại có mối quan hệ cực tốt với ông chủ. Những người được coi là “đại bàng” đều là thủ túc thân tín của ông chủ, đến nhà uống bia hơi là chuyện bình thường. Do đó, họ được sự hậu thuẫn lớn của ông chủ, thích đuổi HLV nào đuổi, tiền đền bù đã có ông chủ lo, không phải nghĩ.
Maurizio Sarri số đen nên mới trót dại đến Chelsea hành nghề làm thày của đám học trò quyền lực này. Suốt cả mùa giải, Sarri bị học trò làm phản không biết bao lần, thi đấu thắng thua là do cầu thủ chứ không phải do HLV. Thế nên, cánh CĐV Chelsea cứ việc ra rả chửi Sarri tài hèn chứ đâu biết rằng là do cầu thủ không thích nghe chỉ đạo của một HLV “không có kinh nghiệm thực tiễn”.
Lời nói của Marcos Alonso đã phơi bày tất cả. Ừ thì Sarri chỉ là một viên chức ngân hàng đốc chứng chuyển sang nghề huấn luyện. Ông này đếm tiền tính lãi suất qua đêm thì giỏi chứ biết gì bóng bánh. Chắc là cũng chạy chọt sao đó nên mới được làm HLV của Napoli, giờ cái gì chả mua được, có 1 tỉ eurro một suất HLV chứ mấy.
Họ không thích cái gọi là Sarri-ball, mà Sarri-ball là cái quái gì, có hay bằng bóng cười của giới trẻ hay không? Và rồi, phần lớn mùa giải, những cầu thủ và CĐV Chelsea cứ ra rả chửi Sarri-ball, coi đó là nguyên nhân khiến Chelsea thi đấu bết bát ở mùa này.
Sarri đá mũ trên tranh biếm họa vì Chelsea không phải Sơn La
Tất nhiên những chỉ trích của Alonso, cũng như các cầu thủ và CĐV Chelsea dành nhằm vào Sarri là không đúng. Bởi nếu bất tài vô dụng thì chắc Chelsea chẳng mời mọc gãy cả lưỡi để về cầm quân làm gì, thậm chí lách cả luật cấm hút thuốc nơi công cộng để chiều lòng “cây khói” này.
Họ đổ lỗi cho HLV vì quen như thế bao lâu nay rồi, cứ đá kém là do HLV cứ không bao giờ do cầu thủ. Việc cầu thủ chê HLV một cách thiếu công bằng như thế lại được ông chủ, BLĐ và CĐV ủng hộ mới chết chứ.
Cũng may Chelsea là ở London, chứ không phải Sơn La, nơi có ông quan đầu ngành giáo dục mắng ông phó là “bố láo, bố lếu” vì tội trót khai ra chính ông này sai ông phó sửa điểm cho 8 thí sinh. Đúng là bố láo bố lếu, ấy là nói đám cầu thủ Chelsea “chê thày như hát hay” vậy.