Khi tất cả đều tin, Olympic Việt Nam sẽ chơi tất tay để có một chiến thắng đậm nhằm tạo lợi thế trước đối thủ số 1 là Olympic Nhật Bản thì ông lại đưa đội hình hai nhập cuộc. Những cầu thủ được trông đợi nhất, quan trọng nhất đã ngồi ngoài để nhường chỗ cho các đồng đội vốn bị cho là thiếu sức cạnh tranh hơn. Khi tất cả rẽ phải, ông Park lại quyết định rẽ trái! Sự khác biệt đã trở thành thương hiệu của nhà cầm quân này.
Không phải muốn đi ngược dư luận, mà ông có triết lý riêng trong việc xây dựng đội bóng. Nhà cầm quân này muốn đối đầu một cách trực diện với đối thủ hơn là chạy đua bằng chỉ số phụ. Quan trọng hơn, Olympic Việt Nam phải xây dựng được một đội ngũ cân đối, hài hòa và có chiều sâu về chuyên môn nếu muốn có hành trình dài tại giải đấu.
HLV Park Hang Seo từng tuyên bố, dưới thời của ông, không có cầu thủ nào là không thể thay thế! Nhiều người bảo, ông Park may mắn sở hữu một đội ngũ thiện chiến với rất nhiều ngôi sao đang ở độ chín về sự nghiệp. Và quả thực, sắp xếp đội hình chính thức thời điểm hiện tại thật chẳng dễ chút nào khi không có nhiều khoảng cách về chuyên môn giữa đội chính và đội dự bị.
Một đội bóng muốn thành công phải có nhiều phương án về nhân sự. Nó cũng giống như việc, một thành phố có thể có rất nhiều công viên, nhưng mỗi nơi lại có một sắc thái và có giá trị riêng. Thế nhưng, sự khác biệt chỉ đến nếu các HLV hay nhà quản lý có được tầm nhìn chiến lược. Họ phải biết mình đang xây dựng một hệ sinh thái, chứ không chỉ là một thực thể và để thành công, bạn luôn phải có được sự đa dạng nhưng riêng có ở từng thời điểm, từng góc độ. Và hôm qua, Olympic Việt Nam của HLV Park Hang Seo đã trình diễn một diện mạo mới, nhưng vẫn duy trì được bản sắc vốn có. Đó chính là điều khác biệt mà nhà cầm quân người Hàn Quốc đang tạo dựng.