Chắc chẳng mấy ai trên đời dám to miệng tuyên bố: “Này thiên hạ, tôi có món đồ quý giá này. Ai giỏi lấy về mà dùng”. Lại chẳng mất ngay ấy chứ. Xe máy khóa cổ, khóa càng, chỉ vài chục giây là sang kẻ cắp. Iphone chính hãng vừa giới thiệu hôm nay, mai ra chợ đã có hàng nhái giống như lột.
Khi mà việc xâm phạm bản quyền hay sở hữu trí tuệ diễn được coi là bình thường, là sự lựa chọn thông thái thì cũng thật dễ hiểu khi người ta đạo thơ, đạo nhạc, đạo văn chương, đạo sáng tác, đạo phim ảnh… tất tần tật, không chừa một thứ gì mà không đạo cả. Mọi người đều ăn cắp thì sao mình lại phải lương thiện cơ chứ?
Chỉ có bóng đá đứng ra mời đạo thì chẳng ai đạo được. Suốt hơn 10 năm qua, Barcelona tung hoành thiên hạ, đoạt cúp này cúp nọ dễ như bỏ đồ siêu thị vào túi. Ấy là nhờ tuyệt chiêu Tiqui-taca lừng danh, với các đòn ban bật tanh tách, đan bóng như máy khâu khiến đối phương tẩu hỏa nhập ma, giơ tay xin hàng.
Rất nhiều đội bóng khác vỗ đùi đen đét: “A đây rồi, bí kíp võ công. Phải đạo ngay, học mót ngay để xưng hùng xưng bá”. Thế nhưng, hàng chục kẻ học theo trường phái Tiqui-taca, thử hỏi có mấy kẻ thành công? Câu trả lời là con số Không tròn trĩnh, và một số tên hiệu nhái như: Barca Đông Nam Á, Barca Trung Đông hay Barca vùng Bắc Cực…
Chiến thuật và lối chơi bóng đá chẳng có gì bí hiểm hay giấu bài, nó cứ trình diễn giữa thanh thiên bạch nhật hay dưới 4 dàn đèn xenon sáng quắc bởi 11 cầu thủ, được phân tích bởi các hệ thống phân tích thống kê như Opta hay các chuyên gia lão luyện. Ấy thế mà chẳng đạo nổi mới tài.
Nó không phải là luận văn tiến sỹ, chỉ cần thay đổi tên tác giả, thời điểm thực hiện là nghiễm nhiên “của người thành của mình”. Nó
cũng không phải một bài thơ, chỉ cần xáo trộn vị trí một số câu, thay đổi một vài từ, đặt cho nó một cái tít thật kêu rồi đem nộp cho hội đồng giám khảo và sau cùng mang về vinh quang, tiếng tăm cùng tiền bạc, kệ xừ đám độc giả “đầu bò” cứ ngẩn ngơ vì “ý tưởng lớn gặp nhau” hay “quân lưu manh trí thức”.
Barcelona cứ việc thanh thản đá Tiqui-taca mà chẳng lo cả La Liga sao chép lối chơi, như kiểu 45 em học sinh lớp 4 cùng tả “một bà nội có mái tóc bạc phơ, hàm răng đen nhánh, nước da đồi mồi, chuyên kể truyện cổ tích hay ơi là hay” mà cô giáo hướng dẫn đạo từ một bài văn mẫu.
Nói không thể đạo được bóng đá là như thế. Bởi nếu kẻ nào dã tâm đạo Tiqui-taca, thứ mà kẻ đó nhận được cũng lắm chỉ là Lolo-tica mà thôi!
* Bài viết thuộc chuyên mục thư giãn