Với một người có tham vọng ngút trời như bầu Hiển thì việc Hà Nội FC vô địch V.League thôi là chưa đủ. Khi lứa Quang Hải, Đình Trọng, Duy Mạnh vẫn còn trẻ họ vẫn nhẹ nhàng vô địch V.League. Giờ, đến hàng dự bị của Hà Nội cũng có mác tuyển thủ thì giấc mộng lớn của bầu Hiển càng được thúc đẩy. Rằng, đội bóng của ông phải vượt được biển lớn, phải có số, có má giữa bầu trời châu lục. Cũng vì giấc mơ lớn mà ông Hiển quyết định đưa con trai của mình tiếp quản chức Chủ tịch CLB. Ông Hiển muốn rút ngắn khoảng cách giữa đội bóng và ông chủ. Và hơn thế nữa, sự hiện diện của “người trong nhà” sẽ giúp đơn giản hóa thủ tục, đẩy nhanh tiến độ vươn khơi của Hà Nội.
Ấy vậy mà mấy năm qua, Hà Nội đã bỏ lỡ cơ hội vàng để trở thành thương hiệu quốc gia trên đấu trường quốc tế. Tất nhiên, phải kể đến những yếu tố khách quan, chủ quan đã làm thay đổi lộ trình phát triển của CLB. Nhưng nếu không sớm thay đổi, người ta lo ngại rằng tham vọng của bầu Hiển sẽ bị đe dọa. Lứa cầu thủ vàng đang ở đỉnh cao của sự nghiệp. Lớp kế cận chưa biết thế nào và người ta muốn Hà Nội phải nhanh chóng gặt hái vinh quang trước khi quá muộn.
Tham vọng lớn phải có người thực hiện. Hay nói cách khác, bầu Hiển có tiền, con trai ông có nhiệt tâm nhưng họ cần một vị chiến tướng lão luyện để thực hiện mộng lớn. Thay đổi là điều không dễ dàng khi mà Hà Nội vẫn thống trị cầu trường quốc nội. Nhưng, để đội bóng này mang vóc dáng của một CLB quốc tế, chuyên nghiệp thì lại đòi hỏi một cuộc cách mạng thực sự. Đó là cuộc cách mạng về quản trị với những tiêu chuẩn mới cần được áp dụng vào đội bóng. Đó là cuộc cách mạng về chuyên môn khi những thành viên trong CLB phải được phân vai rõ ràng và đặc biệt, họ phải có những chiến lược gia đủ sức triển khai và thực hiện giấc mộng lớn của ông chủ.