Nếu ở Yangon có rất ít xe máy, thì phương tiện di chuyển chính của người dân ở thủ đô Nay Pyi Taw là những chiếc xe máy. Tuy nhiên phần lớn xe 2 bánh ở đây có xuất xứ từ Trung Quốc và khá cũ kỹ.
Theo anh Maung Thin – một tài xế xe ôm ở đây cho biết, do Nay Pyi Taw là một thủ đô mới, dân bản địa đa số là nghèo và những người từ nơi khác đến đây lập nghiệp cũng chẳng khá hơn, nên phương tiện cơ động và rẻ tiền nhất của họ chính là xe máy.
Vậy nhưng những chiếc xe máy cũ kỹ ấy đang là nỗi thèm muốn của các phóng viên Việt Nam, bởi nếu thuê được phương tiện này để di chuyển đến các địa điểm tập luyện và thi đấu tại đại hội thì sẽ rất tuyệt vời. Đơn giản vì vừa cơ động, vừa tiết kiệm được rất nhiều kinh phí, bởi những ngày qua, việc di chuyển bằng taxi và xe ôm tại đây đã ngốn của chúng tôi một khoản tiền kinh khủng. Tiếc thay, qui định của nước sở tại lại không cho thuê xe máy, đặc biệt là với người nước ngoài. Vì thế, đây vẫn chỉ là nỗi ước ao của tôi và các đồng nghiệp.
Cũng cần nói thêm, hồi tháng 5 vừa qua khi đến Nay Pyi Taw tác nghiệp ở vòng loại giải bóng đá U14 châu Á 2014, nơi này hầu như không có xe taxi và rất ít xe ôm. Vậy nhưng đến thời điểm này, xe taxi dù vẫn hiếm, nhưng xe ôm lại rất nhiều đến ngạc nhiên.
Lý giải về điều này, anh Maung Thin bảo: “Do đa số là dân nghèo, chẳng có gì ngoài chiếc xe máy, nên SEA Games chính là thời điểm để chúng tôi có thể kiếm thêm để trang trải đời sống…”.
Vì thế, rất nhiều thanh niên ở Nay Pyi Taw đã biến thành các tài xế xe ôm nhân 1 tháng diễn ra SEA Games. Đồng thời, rất nhiều người đã cố gắng học thêm vài câu tiếng Anh thông dụng để có thể dễ dàng trong việc tác nghiệp.
Hy vọng, sau SEA Games, cuộc sống của những con người ở đây có thể khá hơn. Thế nhưng mỗi lần móc túi trả tiền sau những cuốc xe, tôi cứ nhớ da diết chiếc xe máy đang trùm mền ở nhà của mình.