Học thầy Calisto ở tinh thần “fighting”
Tại sao tôi lại nhắc đến HLV Henrique Calisto ở đây? Và ông ấy có liên quan gì đến U22 Việt Nam ở thời điểm hiện tại? Ở góc nhìn của tôi, U22 Việt Nam có những điểm giống với ĐT Việt Nam năm 2008, năm mà chúng tôi đã vô địch Đông Nam Á.
U22 Việt Nam đã và đang xây dựng lối chơi nhỏ, sử dụng những đường ban bật ngắn dựa trên những cá nhân có kỹ thuật tốt. Đến đây tôi lại kể một câu chuyện không phải ai cũng biết, thầy Calisto bắt tay vào huấn luyện đội khi trong đầu ông đã nghĩ đến cách đối phó với các đối thủ lớn, bao gồm cả Thái Lan. Phải nói thật, tôi và rất nhiều đồng đội khác đã từng hỏi, tại sao ông ấy lại “ném” trái bóng cho chúng tôi rồi bắt đá nhỏ trong vòng 3-4 tháng?.
Phải đợi đến khi thực chiến, tôi mới biết được giá trị của những bài tập này. Trong cuộc đối đầu với Thái Lan ở hai trận chung kết, chúng tôi đã chịu sức ép khủng khiếp nhưng bài tập từ việc kiểm soát bóng đã giúp ĐT Việt Nam đứng vững, chứ không phải đá bậy, hoặc khi cướp được bóng rồi chẳng biết làm gì.
Chúng tôi được dạy và phải học cách lì lợm để kiểm soát mọi thứ. Đó là thứ bóng đá thầy Calisto vẫn hay nói là “fighting”, tức là chiến đấu đến cùng. U22 Việt Nam cũng đá bóng ngắn, nhỏ, kỹ thuật nhưng sự khác biệt là thiên về tấn công chứ không phải phòng ngự phản công và chơi pressing như ĐT Việt Nam năm 2008. Vậy nên, theo tôi các học trò HLV Hữu Thắng cần phải có một tinh thần chiến đấu mạnh mẽ hơn nữa.
U22 Việt Nam cần phải cần có đối sách trước các đối thủ lớn - Ảnh: Minh Tuấn
Bản lĩnh không nằm ở những cuộc nói chuyện trong phòng thay đồ
Tôi nghĩ, U22 Việt Nam hiện tại đang sở hữu dàn cầu thủ có trình độ kỹ thuật đồng đều và đặc biệt, họ cũng có kinh nghiệm khi chơi cho các đội tuyển trẻ, ĐTQG… Tôi cho rằng, ưu điểm về kỹ thuật và khả năng kiểm soát bóng trong phạm vi hẹp do HLV Hữu Thắng xây dựng cho đội suốt thời gian qua sẽ tạo ra những lợi thế trong cách chơi.
Với những cầu thủ sở hữu kỹ thuật cá nhân điêu luyện, họ luôn biết làm gì tốt nhất khi bị đẩy vào thế khó. Nói cách khác, họ biết lái trái bóng đi đâu để có lợi nhất. Tôi để ý kỹ, ở thời điểm hiện tại các cầu thủ U22 Việt Nam đang thể hiện được ý đồ của HLV Hữu Thắng. Dù vậy, theo tôi chúng ta chưa gặp một thử thách cực đại nào để phơi bày những điểm yếu về tâm lý.
Với tôi, xây dựng một đối bóng bản lĩnh không phải chỉ là những cuộc nói chuyện trong phòng thay đồ mà là một quá trình xây dựng chiến thuật giống HLV Calisto đã chuẩn bị cho chúng tôi trước đây. HLV Hữu Thắng là người có bản lĩnh, dĩ nhiên anh ấy sẽ truyền tải thông điệp đó cho các học trò, nhưng có lẽ nó chỉ khoảng được 30% về tinh thần chiến đấu. Còn lại, các cầu thủ cần phải tự học và tự rèn cho mình, thậm chí phải tính toán những thời điểm cần tăng tốc, hay giảm nhiệt trong từng pha bóng…
Cá nhân tôi nhận thấy, HLV Hữu Thắng và các cộng sự đang đi đúng hướng để có được điểm rơi tốt nhất. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần phải xác định, đôi khi cũng phải có những đòn cân não với các đối thủ lớn. Với tôi, học cách “chịu đòn” trong 60-70 phút đầu khi đấu với đối thủ lớn như Thái Lan cũng là một giải pháp chứ không cứ phải tấn công mới có cơ hội. Hãy cứ đứng vững rồi sẽ thấy con đường vào khung thành đối thủ.