Giai đoạn cuối của Ten Hag hầu như chỉ có rắc rối, mâu thuẫn thay vì bóng đá. Ông ta ra đi sau khi giành được Carabao Cup (2023) và FA Cup (2024) trong hai mùa trọn vẹn, một sự thật mà ông đã nhắc lại nhiều lần khi mùa thứ ba trở nên lao đao vì sự bất mãn.
Ten Hag là HLV chính thức thứ năm cố gắng đưa con tàu MU trở lại đỉnh cao mà Sir Alex Ferguson để lại vào hè 2013. Đảm nhận vai trò này nghĩa là biết rằng mình có nhiều khả năng thất bại hơn là thành công. Mặc dù Ten Hag đã giành được 2 chiếc cúp, nhưng những tháng cuối cùng đã chứng kiến ông bị chết chìm bởi những vấn đề mà ông không thể tìm ra giải pháp.
Mô hình bóng đá của ông dựa trên việc đội bóng chiếm ưu thế về quyền kiểm soát bóng, tấn công theo cách nhanh và trực diện. Nó yêu cầu các cầu thủ tấn công không giỏi pressing phải dâng cao, trong khi nhóm tiền vệ thiếu tốc độ phải cố gắng che chắn khoảng trống phía sau những tiền đạo đó.
Những khoảnh khắc đẹp đã chứng kiến MU của Ten Hag trở nên tàn khốc khi tung ra các pha phản công, nhưng lại không được bố trí và có kỹ năng tốt trong phòng ngự để chống các pha phản công đó. Khi tồi tệ, họ phải vật lộn để tấn công, chứ không phải là phản công, trong khi vẫn dễ bị đối phương phản công nhanh.
Việc cố gắng giải thích kế hoạch tốt nhất của Ten Hag cho đội bóng trở nên khó khăn vì có vẻ như ông muốn thi triển những phần tốt nhất của mọi chiến lược học lỏm được mà không cân nhắc nhiều đến cách chúng có thể kết hợp với nhau. Cân bằng sự sáng tạo với các mục tiêu thực tế mới là dấu hiệu của một HLV giỏi. Nhưng ở MU, HLV phải chấp nhận làm việc với các mục tiêu liên tục thay đổi.
Ten Hag đã làm tốt trong việc đưa MU bết bát trở lại nhóm dự Champions League nhưng lại kém cỏi khi tranh tài ỏ đây. Sự xuất hiện của ông vào năm 2022 là thời điểm MU kết thúc mùa giải với tổng số điểm thấp nhất (58) trong kỷ nguyên Premier League, và HLV này đã vực dậy bằng những kỹ năng đáng nể.
MU của mùa 2022/23 đã hoạt động như một tập thể tốt hơn cả khi có bóng và không bóng so với nhiệm kỳ tạm quyền kéo dài 6 tháng của Ralf Rangnick. Chiến thắng của MU trước Barcelona ở Europa League và trước Newcastle United trong trận chung kết Carabao Cup khiến nhiều người tin rằng CLB đang hồi sinh.
Tất cả đều nghĩ rằng, mùa 2023/24 sẽ hiện thực hoá hy vọng đó. Nhưng điều đó đã không xảy ra. Ten Hag đã nói về tiềm năng của MU để trở thành đội chuyển đổi trạng thái tốt nhất thế giới, nhưng ông lại khiến họ mong manh hơn trong phòng ngự, mắc phải mọi sai lầm có thể và Ten Hag đánh mất kỹ năng thay người tốt.
Chiến thắng bất ngờ trong trận chung kết FA Cup trước Man City đã nhắc nhở thế giới bóng đá về kỹ năng chiến thuật của ông trong các trận đấu cúp, nhưng ở đua đường trường, ông lập tức bất lực với MU. Thói quen xấu như tấn công kém, phòng ngự hớ hênh, thua và hoà nhiều hơn thắng… đã nhấn chìm MU.
Chúng ta biết rằng, huấn luyện MU không phải dễ dàng và nhiều vấn đề của Ten Hag là thứ bệnh "thâm căn cố đế". Việc là HLV của một CLB trị giá hàng tỷ bảng, phải làm hài lòng hàng trăm triệu NHM toàn cầu, thuộc nhiều thế hệ, là tâm điểm nóng nhất của truyền thông thế giới trong từng giây, làm sao dễ dàng được.
MU đã dành cả thập kỷ hậu Ferguson và đôi chút lúng túng khi vội vàng lao vào các tình huống về vị trí HLV. Quyết định trì hoãn việc sa thải Ten Hag vào mùa hè 2024 là một nỗ lực để chống lại xu hướng đó, nhưng vòng xoáy kết quả liên tục đi xuống đã khiến chiếc ghế của HLV này vỡ nát. Giờ MU sẽ đi về đâu?
Niềm tin sai lầm vào vị thế bất khả xâm phạm của CLB đã dẫn đến 11 năm thất vọng và suy tàn. MU đã không tham gia vào cuộc đua vô địch nào đến tận tháng 5 kể từ năm 2013 và chỉ đứng trong Top 4 chung cuộc 5 lần kể từ sau năm 2013.
Cựu CEO Ed Woodward đã từng nói một câu khét tiếng rằng, “thành tích sân cỏ thực sự không có tác động gì đến thành tựu thương mai của MU”. NHM có quyền đặt câu hỏi: Tại sao CLB không thể đạt được cả 2 thành tựu đó? CEO Omar Berrada, sau khi được bổ nhiệm vào hè 2024, đã nói rằng, mục tiêu của MU là vô địch Premier League vào năm 2028, kịp kỷ niệm 150 năm thành lập CLB.
MU sẽ thực hiện điều đó như thế nào với một HLV mới và các kế hoạch tái phát triển sân vận động cần tính đến sẽ là thách thức tiếp theo. Kể từ khi kỷ nguyên Ferguson kết thúc, MU đã không còn là CLB bóng đá lớn nhất và thành công nhất nước Anh. Chả lẽ điều này sẽ kéo dài mãi mãi?