Muốn biết lòng trung thành là như thế nào, hãy nghe phát biểu của Jamie Carragher, cầu thủ ra sân nhiều thứ nhì trong lịch sử Liverpool với 737 trận. Cựu hậu vệ 47 tuổi nói trên podcast Stick To Football: “Tôi thử đặt mình vào vị trí của Alexander-Arnold xem mình muốn gì. Tôi sẽ nghĩ rằng mình có thể giúp Liverpool đuổi kịp kỷ lục vô địch quốc gia của MU. Tôi vẫn còn 7, 8 năm chơi cho Liverpool cơ mà. Việc đó chỉ mất 3, 4 năm là cùng. Và tôi sẽ mang về Anfield thêm vài cúp châu Âu nữa”.
Carragher có thể là một bình luận viên gây nhiều tranh cãi trên Sky Sports. Nhưng hãy tin rằng phát biểu trên của anh xuất phát từ đáy lòng của một cầu thủ đã tới Liverpool vào năm 10 tuổi và treo giầy tại Anfield ở tuổi 35. Trong đầu của một Scouse chính gốc như Carragher chỉ có Anfield, You'll Never Walk Alone và kẻ thù MU. Không có Quả bóng vàng, không có những hợp đồng béo bở hay những tham vọng cá nhân. Carragher là biểu tượng của lòng trung thành, của tinh thần The Kop đậm đặc, điều mà ngay cả Steven Gerrard cũng phải ngước nhìn.
Tất nhiên, không thể áp đặt suy nghĩ của Carragher lên một cầu thủ thuộc thế hệ mới như Alexander-Arnold. Thời kỳ bóng đá khác nhau dẫn đến tư tưởng khác nhau. Alexander-Arnold rời Anfield mang theo lý tưởng sự nghiệp đáng ngưỡng mộ. Anh sẽ tới đội bóng giàu truyền thống nhất châu Âu, chơi ở vị trí hậu vệ phải của Dani Carvajal nhưng sẽ đóng vai trò của Toni Kroos, một chuyên gia làm bóng thượng hạng. Ở Bernabeu, Alexander-Arnold có cơ hội bước lên đỉnh cao chói lọi về danh vọng. Và tất nhiên cả tiền tài.
Nhưng giấc mơ đó của Alexander-Arnold chỉ tóm gọn trong mưu cầu cá nhân. Nó không bao hàm những giá trị thiêng liêng của môn thể thao vua trong đó có cả lòng trung thành, tinh thần màu cờ sắc áo và bản sắc địa phương. Rất có thể chỉ ba bốn năm nữa khi chạm ngưỡng 30 tuổi, Alexander-Arnold sẽ lại nghe ngóng những lời đề nghị hấp dẫn từ Saudi Arabia.
Nói vậy không có nghĩa phủi sạch 9 mùa giải cống hiến cho Liverpool của Alexander-Arnold. Nhưng cần biết rằng mùa này hậu vệ người Anh đã chơi kém đi rõ rệt. Số lần Alexander-Arnold bị đối phương vượt qua từ đầu mùa giải là 53, cao một cách bất thường tại Premier League. Trong số các hậu vệ cánh, người chơi tệ thứ hai là Victor Kristiansen (Leicester) chỉ có 37 lần bị qua người. Vì sao Alexander-Arnold lại đột nhiên trở nên dễ bị đánh bại đến vậy? Câu trả lời sẽ chỉ làm người Liverpool cay đắng.
Nếu Alexander-Arnold nói rằng tôi đã cống hiến đủ cho Liverpool và giờ cần bay xa hơn thì OK, song đó không phải là điều làm cho bóng đá tốt lên. Câu chuyện của Alexander-Arnold, một tài năng kiệt xuất trưởng thành từ Liverpool, từng mang ý nghĩa truyền cảm hứng, cuối cùng lại trở nên tầm thường như cách Jordan Henderson bỏ sang Al-Ettifaq vào mùa Hè 2023.
Hãy để Alexander-Arnold bay cao với giấc mơ của riêng mình. Còn bóng đá cần những câu chuyện khác để gìn giữ vẻ đẹp nguyên sơ của môn thể thao vua, như lòng trung thành của Jamie Carragher.