Oái ăm thay, kẻ thù ấy đã một lần đứng cùng chiến tuyến với họ. Quyết định bổ nhiệm Benitez vào ghế HLV trưởng của Chelsea, thay cho Roberto di Matteo, hồi tháng 11/2013, là một trong những quyết định nhận được nhiều phản ứng tiêu cực nhất từ các CĐV của BLĐ Chelsea. Thay thế một người hùng - người từng ghi bàn trong 3 trận chung kết khi là cầu thủ và đưa CLB tới chức vô địch Champions League đầu tiên khi là HLV (Di Matteo) - bằng một kẻ cựu thù, không hiểu BLĐ Chelsea thực sự nghĩ gì.
Có thể họ chỉ đi theo tiếng gọi của lý trí. Benitez, quả thật, đã làm tốt công việc của mình. Khi Benitez đến, Chelsea đang đối mặt với một mùa giải thất bại toàn diện. Nhưng khi ông ra đi, The Blues có mặt trong Top 3 Premier League, vô địch Europa League, và vào tới bán kết ở 3/6 giải đấu mà họ tham dự. Điều duy nhất mà Benitez không làm được là đánh chiếm được trái tim của các CĐV, vốn là lực lượng bị đánh giá là dễ yêu dễ ghét. Tới ngày Benitez ra đi, ông vẫn là “kẻ tạm quyền”, “người không được chào đón”.
Ngày Benitez trở lại, liệu có gì thay đổi? Có lẽ là không. Stamford Bridge có thể bị chia rẽ bởi Jose Mourinho, với một bên giận ông vì bị phản bội và bên kia còn nặng tình. Nhưng với Benitez, nếu không phải sự khó chịu, thì là lạnh nhạt...
Benitez “sợ” Stamford Bridge Stamford Bridge không chào đón Benitez theo mọi nghĩa. Khi ông là HLV của The Blues, ông bị chính các CĐV nhà ghẻ lạnh. Còn khi ông là HLV đối thủ, ông gặp rất nhiều khó khăn mỗi khi kéo quân tới đây. Trong 12 lần tới Stamford Bridge cùng Liverpool, Benitez chỉ thắng được đúng 1 trận. Trong 12 trận này, có tới 9 trận The Kop của Benitez không ghi được bàn thắng. |