Những người thích kể chuyện hay nhắc đi nhắc lại câu hỏi mang tính khích tướng của Mourinho với Alli trong ngày đầu hai người gặp nhau (“Cậu là Alli hay là em trai của Alli?”) và xem đó như là nguyên nhân chính sau màn “lột xác” ngoạn mục của cầu thủ người Anh.
Tuy nhiên, để làm cho một cầu thủ đang bị xem là có vấn đề về phong độ bỗng dưng thăng hoa thì không chỉ vài ba câu nói cho anh ta thấy phấn chấn là đủ. Sử dụng anh ta trên sân như thế nào vẫn là điều mang ý nghĩa quyết định.
Với trường hợp của Alli, Mourinho có cách định nghĩa khác về anh. Ông không xem anh là một “tiền vệ”. Mà cũng không hẳn là một tiền đạo. Chính xác là một cái gì nằm ở giữa. “Với tôi, Dele không phải là một tiền vệ”, Mourinho nói. “Chúng tôi muốn anh ấy được tự do kết hợp với các cầu thủ tấn công còn lại. Đó mới là vị trí tốt nhất cho anh ấy”.
Thực tế là trong những trận đấu gần đây, Alli quả thật được di chuyển vào bất kỳ vị trí nào anh thích. Lúc thì anh dạt ra biên, lúc anh lại thâm nhập vòng cấm, để Harry Kane lùi xuống kết nối. Ở đâu có khoảng trống, ở đó có Alli. Và anh không bị bó buộc vào những nhiệm vụ của một tiền vệ bình thường.