Giảm thiểu sự phụ thuộc vào Messi
Với sự góp mặt của Luis Suarez ở mùa giải năm nay, Barca sở hữu bộ ba tấn công “siêu khủng” M-S-N (Messi-Suarez-Neymar). Đó là tiền đề quan trọng bậc nhất để họ thiết lập một phong cách tấn công đa dạng hơn, chứ không còn lấy Lionel Messi làm tâm điểm của mọi đường chuyền như trước đây.
Nếu như Barca dưới thời Pep Guardiola, Tito Vilanova hay Tata Martino luôn coi Messi là linh hồn trên mặt trận tấn công, thì Barca của Enrique chỉ xem M10 như là một phần trong bộ máy ở hàng tiền đạo. Enrique đặt niềm tin vào khả năng của từng cầu thủ, trao cho họ những nhiệm vụ riêng biệt, chứ không hẳn người này phải phục vụ người kia. Cả 3 mũi công mà Enrique đang sở hữu đều có khả năng ghi bàn, kiến tạo, đá lùi hay chơi rộng.
Vai trò của Messi với các đồng đội là ngang bằng dưới thời Enrique
Điều này rất giống với phong cách “tiền tiqui-taca” dưới thời HLV Frank Rijkaard, khi Samuel Eto’o, Ronaldinho và Messi cũng được trao những vai trò khác nhau trên sân. Trong khi Eto’o đảm trách nhiệm vụ ghi bàn (giống Suarez hiện tại), Ronaldinho là “số 10”, với vai trò thủ lĩnh và dẫn dắt hàng công (giống Messi hiện tại), thì “Messi thời trẻ” - người có thể chơi rộng và tạo nên những đường bóng kịnh tính bên đường biên, lại rất tương đồng với những gì Neymar đang làm.
Thế nên, có thể thấy Barca bây giờ tấn công khó lường hơn. Bộ 3 tiền đạo của họ có thể đổi với nhau bất kỳ chỗ nào trên hàng công mà không sợ vỡ kết cấu đội hình, bởi cả 3 đều ý thức được công việc của mình là chủ động săn bàn khi có cơ hội, hoặc giúp đồng đội ở vị trí thuận lợi hơn lập công. Nếu như trước đây Barca sẽ gặp khó nếu Messi bị “bắt chết”, thì giờ kể cả khi 2 trong 3 mũi tấn công của họ tịt ngòi, người kia vẫn có thể xoay chuyển cục diện, chính xác như những gì Neymar làm ở trận đấu đêm qua với PSG.
Đẩy mạnh sự hiệu quả trong lối chơi
Điều dễ nhận ra nhất của Barca dưới thời Enrique là họ không “thêu hoa dệt gấm” trên sân như khi còn dưới quyền Pep hay Vilanova. Nhưng thay vào đó, đội chủ sân Nou Camp đang thể hiện một sự thực dụng và hiệu quả đến kinh người. Một thống kê mới đây cho thấy họ đang đứng số 1 trên BXH những đội bóng chuyển hóa cơ hội tốt nhất tính trong 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, với tỷ lệ 21,04%.
Mọi vị trí của Barca đều có thể ghi bàn
Ivan Rakitic chính là sự khác biệt mà Enrique dùng để tạo nên một lối chơi mới cho Barca, sau khi tiqui-taca thoái trào. Tiền vệ người Croatia là người được lựa chọn để thay thế vai trò của Xavi về lâu về dài, và phong cách box-to-box (con thoi) của cựu cầu thủ Sevilla đang tạo nên những luồng gió mới mẻ cho Barca. Nếu như trước đây Barca rất thích “vờn” đối thủ chán chê rồi mới tung ra những đường bóng kết liễu, thì giờ mọi chuyện diễn ra rất nhanh gọn chỉ từ 2-3 đường chuyền. Pha phối hợp mở tỉ số ở trận đấu đêm qua giữa Iniesta và Neymar đã nói lên tất cả.
So sánh một chút với mùa giải năm ngoái tại La Liga, Barca có tạo ra ít cơ hội hơn (11,94 lần/trận so với 12,87 lần/trận), sút bóng ít hơn (16,39 lần/trận so với 16,92 lần/trận), nhưng lại có số lần kiến tạo thành bàn nhiều hơn (1,97 lần/trận so với 1,87 lần/trận). Sự quyết liệt trong lối chơi cũng là điều được Enrique đề cao, khi Barca phạm lỗi dày đặc hơn (15,39 lần/trận so với 15,26 lần/trận) và đi cùng với đó là nhiều hơn những cú tắc bóng thành công (15,97 lần/trận so với 15,16 lần/trận).
Với sự góp mặt của Luis Suarez ở mùa giải năm nay, Barca sở hữu bộ ba tấn công “siêu khủng” M-S-N (Messi-Suarez-Neymar). Đó là tiền đề quan trọng bậc nhất để họ thiết lập một phong cách tấn công đa dạng hơn, chứ không còn lấy Lionel Messi làm tâm điểm của mọi đường chuyền như trước đây.
Nếu như Barca dưới thời Pep Guardiola, Tito Vilanova hay Tata Martino luôn coi Messi là linh hồn trên mặt trận tấn công, thì Barca của Enrique chỉ xem M10 như là một phần trong bộ máy ở hàng tiền đạo. Enrique đặt niềm tin vào khả năng của từng cầu thủ, trao cho họ những nhiệm vụ riêng biệt, chứ không hẳn người này phải phục vụ người kia. Cả 3 mũi công mà Enrique đang sở hữu đều có khả năng ghi bàn, kiến tạo, đá lùi hay chơi rộng.
Vai trò của Messi với các đồng đội là ngang bằng dưới thời Enrique
Điều này rất giống với phong cách “tiền tiqui-taca” dưới thời HLV Frank Rijkaard, khi Samuel Eto’o, Ronaldinho và Messi cũng được trao những vai trò khác nhau trên sân. Trong khi Eto’o đảm trách nhiệm vụ ghi bàn (giống Suarez hiện tại), Ronaldinho là “số 10”, với vai trò thủ lĩnh và dẫn dắt hàng công (giống Messi hiện tại), thì “Messi thời trẻ” - người có thể chơi rộng và tạo nên những đường bóng kịnh tính bên đường biên, lại rất tương đồng với những gì Neymar đang làm.
Thế nên, có thể thấy Barca bây giờ tấn công khó lường hơn. Bộ 3 tiền đạo của họ có thể đổi với nhau bất kỳ chỗ nào trên hàng công mà không sợ vỡ kết cấu đội hình, bởi cả 3 đều ý thức được công việc của mình là chủ động săn bàn khi có cơ hội, hoặc giúp đồng đội ở vị trí thuận lợi hơn lập công. Nếu như trước đây Barca sẽ gặp khó nếu Messi bị “bắt chết”, thì giờ kể cả khi 2 trong 3 mũi tấn công của họ tịt ngòi, người kia vẫn có thể xoay chuyển cục diện, chính xác như những gì Neymar làm ở trận đấu đêm qua với PSG.
Đẩy mạnh sự hiệu quả trong lối chơi
Điều dễ nhận ra nhất của Barca dưới thời Enrique là họ không “thêu hoa dệt gấm” trên sân như khi còn dưới quyền Pep hay Vilanova. Nhưng thay vào đó, đội chủ sân Nou Camp đang thể hiện một sự thực dụng và hiệu quả đến kinh người. Một thống kê mới đây cho thấy họ đang đứng số 1 trên BXH những đội bóng chuyển hóa cơ hội tốt nhất tính trong 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, với tỷ lệ 21,04%.
Mọi vị trí của Barca đều có thể ghi bàn
Ivan Rakitic chính là sự khác biệt mà Enrique dùng để tạo nên một lối chơi mới cho Barca, sau khi tiqui-taca thoái trào. Tiền vệ người Croatia là người được lựa chọn để thay thế vai trò của Xavi về lâu về dài, và phong cách box-to-box (con thoi) của cựu cầu thủ Sevilla đang tạo nên những luồng gió mới mẻ cho Barca. Nếu như trước đây Barca rất thích “vờn” đối thủ chán chê rồi mới tung ra những đường bóng kết liễu, thì giờ mọi chuyện diễn ra rất nhanh gọn chỉ từ 2-3 đường chuyền. Pha phối hợp mở tỉ số ở trận đấu đêm qua giữa Iniesta và Neymar đã nói lên tất cả.
So sánh một chút với mùa giải năm ngoái tại La Liga, Barca có tạo ra ít cơ hội hơn (11,94 lần/trận so với 12,87 lần/trận), sút bóng ít hơn (16,39 lần/trận so với 16,92 lần/trận), nhưng lại có số lần kiến tạo thành bàn nhiều hơn (1,97 lần/trận so với 1,87 lần/trận). Sự quyết liệt trong lối chơi cũng là điều được Enrique đề cao, khi Barca phạm lỗi dày đặc hơn (15,39 lần/trận so với 15,26 lần/trận) và đi cùng với đó là nhiều hơn những cú tắc bóng thành công (15,97 lần/trận so với 15,16 lần/trận).
VIDEO: Barca 2-0 PSG (chung cuộc: 5-1)
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |