Bởi ở trận đấu diễn ra trước đó, Getafe đã bỏ túi 3 điểm, có nghĩa ngay cả khi thắng Sociedad thì Betis vẫn kém vị trí thứ 17 của Getafe đến 10 điểm, trong khi chỉ còn 3 trận. Ngần đó cơ hội là không đủ để họ tạo nên điều thần kỳ.
Tâm lý nặng nề khi kết cục đã an bài khiến Betis chơi càng tệ khi gặp Sociedad. Và kết cục là dù thi đấu không thật xuất sắc, đội bóng xứ Basque vẫn nhẹ nhàng vượt qua đối thủ 1-0. Và với Betis, 3 trận đấu còn lại của mùa giải chỉ là thủ tục với họ. Việc đội bóng này rớt hạng ở mùa giải năm nay là một kết quả đã được báo trước bởi sự thiếu nghiêm túc trong kế hoạch tăng cường lực lượng trước mùa. Bên cạnh đó là sự xáo trộn trên băng ghế huấn luyện (một mùa giải sử dụng đến 3 HLV là Pepe Mel, Garrido và Calderon). Cả ba đều thất bại trong nỗ lực cải thiện tình hình và thực tế thì với những gì cả ba nhà cầm quân này có trong tay, việc họ thất bại là không đáng trách.
Với chỉ một vài gương mặt trụ cột chơi nỗ lực như Verdu, Baptistao, Ruben Castro,… Betis đã không thể làm nên một câu chuyện cổ tích. Thậm chí sân nhà cũng không còn là điểm tựa của họ. Bằng chứng là Betis là đội để thua sân nhà nhiều nhất (11/18 trận) tính đến thời điểm này của mùa giải.
Sự chuyển giao quyền lực của chiếc ghế chủ tịch (từ Manuel Dominguez sang Miguel Guillen) cũng phần nào khiến cho bộ máy Betis lỗi nhịp. Nhìn chung, việc Betis tụt hạng sau 3 mùa giải liên tiếp chơi ở La Liga thật sự không khiến nhiều người bất ngờ. Trái lại, đây là một bài học để họ có thể mạnh mẽ hơn trong tương lai.