Và đấy là thành công vang dội. Barca vô địch với khoảng cách hơn đến 17 điểm so với kình địch Real Madrid - đội 3 lần liên tiếp vô địch Champions League. Khi thắng Real ngay tại sân Bernabeu, Barcelona không chỉ đè bẹp gã khổng lồ bằng tỷ số đậm đà. Đấy còn là một cuộc “tra tấn”, hơn là một chiến thắng thông thường. Bóng đã vào lưới Real, nhưng trọng tài vẫn không công nhận bàn thắng, mà thay vào đó là quả phạt đền cho Barca và thẻ đỏ cho Dani Carvajal, vì hậu vệ Real chơi bóng bằng tay. Cứ như định mệnh buộc giới hâm mộ Bernabeu phải chứng kiến bóng bay vào lưới Real lần nữa vậy!
Một cách tổng quát, Barcelona vô địch La Liga mùa vừa qua bằng tài cầm quân của HLV Valverde, hơn là bằng con đường phổ biến trong bóng đá hiện đại: chuyển nhượng để có đủ bộ sưu tập ngôi sao ưng ý trong đội hình.
Paulinho giờ đã trở lại CLB cũ Guangzhou Evergrande theo hình thức cho mượn. Dembele thì chưa biết tương lai sẽ thế nào, khi ở vị trí của anh bây giờ vừa xuất hiện một Malcom đình đám. Những bản hợp đồng như thế cho thấy Barcelona không phải là đội xuất sắc trong lĩnh vực chuyển nhượng. Người ta còn nói, việc Barca “phỗng” Malcom trên tay Roma cho thấy họ không biết phải làm gì với Dembele vừa mua với giá hơn trăm triệu euro. Tổng quát hơn, Barcelona của Valverde thành công cũng không phải bằng lực lượng - bất kể là lực lượng mua về hay do Barca tự đào tạo ở lò trẻ La Masia.
Sự đồng nhất về cách chơi của những cậu bé ở La Masia và đội lớn Barcelona, từng được ca ngợi như “lẽ sống” của đội bóng xứ Catalunya, rút cuộc chỉ là câu chuyện tô vẽ, cho bóng đá đỉnh cao thêm chất thơ mộng. Bóng đá còn phải có chiến thuật linh động, phải có sự điều binh khiển tướng phù hợp với từng diễn biến cụ thể ngay trên sân (nếu không muốn nói rằng bóng đá chủ yếu phải gồm những chuyện như thế). Dưới thời Valverde, Barcelona chủ yếu chơi với sơ đồ 4-4-2, chuyền dài và bổng cũng tốt, chứ đâu nhất thiết cứ phải là 4-3-3, phải là ban bật với tiqui-taca!
Bây giờ, khi Barcelona chuẩn bị đá trận đầu tiên ở giải giao hữu ICC 2018 với Tottenham, chúng ta sẽ lại có dịp chờ xem và kiểm chứng tài cầm quân của Valverde, trước những tình huống “sống”. Của cả HLV Mauricio Pochettino bên phía Tottenham nữa. Hai trong số những gương mặt mới xuất sắc nhất của bóng đá đỉnh cao những năm gần đây sẽ trình diễn vai trò “nhạc trưởng” của họ, trong hoàn cảnh hai “dàn nhạc” đều không bao giờ trông cậy vào khả năng chi tiền để chiêu mộ những nghệ sĩ trứ danh nhất.
Vâng, với Tottenham thì việc giữ lại những ngôi sao lớn như Harry Kane, Kieran Trippier, Dele Alli luôn được xem là thành công, chẳng khác gì việc những đội bóng khác mua được ngôi sao. Tất nhiên, các hảo thủ vừa nêu vẫn chưa trở lại. Nhưng bản chất của các HLV như Pochettino hoặc Valverde là dù lực lượng trong tay thế nào, họ vẫn có thể nhào nặn ra một cách chơi xem được, và cùng nhau cống hiến một trận đấu xem được. Trận Barcelona - Tottenham đáng xem nhờ chi tiết này.
Bóng đá không nên quá phụ thuộc vào vấn đề lực lượng, càng không thể chỉ gồm mỗi việc mua sắm lực lượng. Bóng đá rất cần những HLV như Valverde hoặc Pochettino, những người có thể đi đến thành công bằng chiến thuật hoặc khả năng xử lý tình thế hơn là câu nệ phải mua được những ngôi sao nào, đá theo sơ đồ nào hoặc cách chơi gì. Bản thân họ cũng là những người... đáng xem.