Bruno Fernandes xuất sắc miễn bàn. Anthony Martial trở thành tác giả cú hat-trick đầu tiên cho M.U ở Premier League trong thời kỳ “hậu Ferguson”. Ngay cả Mason Greenwood, mới 18 tuổi, cũng thi thố tưng bừng, trở thành ngôi sao đích thực trong những tháng gần đây. Đấy chính là cầu thủ dưới 19 tuổi đầu tiên trong thế kỷ 21 ghi bàn trong 3 lần xuất hiện liên tiếp ở Premier League. Lần gần nhất có một cầu thủ làm được như thế (Francis Jeffers cho Everton, năm 1999), Greenwood còn chưa ra đời.
Ngay cả Paul Pogba cũng tìm lại được hình ảnh ngôi sao, thay vì chỉ là kẻ lố bịch như dưới thời Jose Mourinho. Hoặc Jesse Lingard đã chìm hẳn vào quên lãng, gần như chắc chắn không còn chỗ đứng tại Old Trafford, cũng kịp ghi bàn trong 2 trận liên tiếp.
So sánh kiểu gì, cũng thấy ngay rằng Rashford là vị trí yếu nhất trên hàng công M.U suốt từ khi bóng đá sôi động trở lại. Từ trận đầu tiên (hòa Tottenham 1-1), anh đã bỏ lỡ nhiều cơ hội và để mất bóng, dẫn đến bàn thua. Khi Rashford tiếp tục mờ nhạt ở trận gặp Norwich, HLV Ole Gunnar Solskjaer phải lên tiếng bảo vệ anh, trước thái độ chỉ trích của cổ động viên. Quay nhanh thời gian, đến trận đấu gần đây, cũng là trận đấu kết thúc mùa bóng của M.U, Rashford tiếp tục mờ nhạt, dù luôn được Solskjaer tin dùng.
Người ta đã chỉ rõ, về “mắt xích yếu nhất” nơi hàng công M.U trước trận gặp Sevilla. Đấy chính là Rashford. Và trong trận đấu, Rashford quả đã thất bại, không chỉ ở pha lừa bóng thất bại làm hỏng tình huống quan trọng của M.U vào cuối hiệp 1, mà nhiều người tập trung cười cợt. Khi bình luận rằng sự thể đã khác nếu M.U có Jadon Sancho trong đội hình, cựu danh thủ Paul Scholes chỉ muốn nói lẽ ra M.U phải mua cho bằng được ngôi sao trẻ của Dortmund để cải thiện đẳng cấp. Scholes chỉ trích chung các mũi tấn công của M.U. Dĩ nhiên, Rashford cũng là cầu thủ đáng chê trách trong câu chuyện này. Vấn đề muôn thuở của Rashford là kể cả trong một mùa bóng nhìn chung là thành công, anh vẫn không có được sự ổn định cần thiết.
Hiệu suất kém
Marcus Rashford đá 13 trận trong giai đoạn sau dịch. Điều đáng ngạc nhiên là kể cả trong loại hình bóng đá “thay người hàng loạt” này, anh vẫn chơi đủ 90 phút hoặc chỉ rời sân trong khoảng chục phút cuối ở hầu hết các trận. Nhưng Rashford chỉ ghi 3 bàn, trong đó có đúng 1 bàn có ý nghĩa (ở trận hòa Southampton 2-2 tại Premier League).
XEM THÊM
Man United: Mãi cậy nhờ penalty làm sao đoạt cúp?