Ấn tượng đầu tiên của chúng tôi về Montmartre là những con phố nhấp nhô theo triền đồi, những cửa hàng lưu niệm và cửa hàng quần áo giảm giá. Đi thêm một đoạn, hình ảnh quen thuộc mà chúng tôi từng bắt gặp trên cầu tình yêu (Pont des Arts) hiện ra.
Hai sới cờ bạc bịp cùng hoạt động trên một con phố. Mỗi nhóm 4 người với một chủ trò, một cò mồi, một bảo kê và một tên làm nhiệm vụ cảnh giới lúc nào cũng đeo tai nghe và quan sát xung quanh.
Bước đến chân đồi Montmartre, bạn sẽ còn phải đối phó với những thanh niên da màu tìm cách buộc dây vào cổ tay rồi... đòi tiền. Những quán hàng rong bày khắp nơi, bán từ túi xách đến đồ lưu niệm. Hàng chục người xách thùng bia đi bán dạo với giá 1 euro/chai.
Nhưng gạt sang một bên những hình ảnh xô bồ này, Montmartre thực sự là một nơi đáng đến. Cảnh quan thành phố nhìn từ đỉnh đồi đẹp mê hồn. Còn ở lưng chừng, bạn có thể đắm mình trong không gian âm nhạc với một nghệ sĩ vừa đàn, vừa hát hết “Hey Jude” đến “La vie en rose”.
Và ở khoảnh sân ngay dưới chân con đường dẫn lên đỉnh đồi, chúng tôi cũng đã tìm thấy EURO. Một nhóm các cậu bé cả da trắng lẫn da màu đang say mê đuổi theo trái bóng. Dù bị va vào tường hay té ngã, chúng vẫn nở nụ cười.
Đó là hình ảnh đáng nhớ nhất với chúng tôi trong chuyến săn lùng không khí EURO trên đồi Montmartre. Với những cậu bé này, EURO có lẽ cũng chỉ đơn giản là một trận bóng. Mà đã chơi bóng, thì phải vui.