Chỉ còn chưa đầy 2 năm nữa là VCK EURO 2016 sẽ khởi tranh. Tuy nhiên, ở một số ĐTQG lớn của lục địa già, các HLV trưởng vẫn chưa định hình được bộ khung sẽ chinh chiến tại Pháp để mang về vinh quang cho đất nước mình. Ba trận vòng loại đã qua và họ vẫn đang đau đầu thử nghiệm.
Một vấn đề chung dễ nhận ra của không ít đội tuyển lớn, đó là vị trí tiền vệ trung tâm. Ở Anh, Frank Lampard và Steven Gerrard đã từ giã “Tam sư”, khép lại quá khứ về một “thế hệ vàng” thừa tài năng nhưng lại thiếu duyên tại các đấu trường lớn. Nhà ĐKVĐ châu Âu Tây Ban Nha cũng đã mất cả Xavi lẫn Xabi Alonso, 2 nhân tố quan trọng bậc nhất cấu thành nên chiến thuật tiqui-taca huyền thoại.
Italia cũng đang vắt tới những giọt mồ hôi cuối cùng của thế hệ lên ngôi tại World Cup 2006, với 2 trụ cột còn sót lại Andrea Pirlo và Gianluigi Buffon. Ở tuổi 36, mặc dù đã có ý định giã từ đội tuyển song Pirlo vẫn đang phải gồng mình "cày cuốc" trong lúc chờ lứa đàn em trưởng thành hơn. Với ĐT Đức, dù vừa vô địch thế giới nhưng Bastian Schweinsteiger và Sami Khedira thường xuyên vắng mặt do chấn thương, còn giải pháp bất đắc dĩ của Joachim Loew là Philipp Lahm đã từ giã đội tuyển, khiến vị trí tiền vệ trung tâm luôn thiếu ổn định.
Không phải Roy Hodgson, Loew hay Antonio Conte không có được những sự thay thế tiềm năng. “Tam sư” đã có Jordan Henderson và Jack Wilshere, những trụ cột của Liverpool và Arsenal. Italia có Marco Verratti, Claudio Marchisio; Đức có Toni Kroos, Christoph Kramer; Tây Ban Nha có Cesc Fabregas, Koke… Nhưng tất nhiên, chẳng cần phải quá am hiểu về từng đội tuyển để nhận ra rằng những cái tên kể trên đều chưa, thậm chí là còn rất lâu nữa mới vươn được tới tầm vóc của các bậc đàn anh.
Hệ quả nhãn tiền là phong độ khá thất thường của Đức, Tây Ban Nha tại các trận vòng loại. Anh và Italia dù có thành tích khá ổn định từ sau World Cup 2014 nhưng chưa thể xem là thuyết phục, bởi đối thủ chỉ là những đội tuyển "nhược tiểu" của châu Âu. Bước vào giải đấu lớn, họ sẽ cần 1 thủ lĩnh điềm tĩnh và đẳng cấp ở tuyến giữa, chứ không phải những “cậu nhóc” thừa nhiệt huyết nhưng thiếu bản lĩnh.
Hơn lúc nào hết, giờ là thời điểm mà những Wilshere, Henderson, Verratti hay Kramer cần phải trưởng thành càng nhanh càng tốt. Hai năm là quãng thời gian đủ lâu để những cầu thủ tiềm năng trở thành ngôi sao, nhưng cũng chứa đựng đủ rủi ro để hủy hoại những "gã choai choai" chỉ cố gắng nửa vời. Còn với những cầu thủ mà đẳng cấp đã được thừa nhận như Toni Kroos hay Cesc Fabregas, họ cần bước lên tầm cao hơn, không chỉ là gói gọn về chuyên môn nữa mà phải trở thành những thủ lĩnh dẫn dắt các đồng đội.