La Roja phiên bản 2021 đã được nêm một thứ gia vị gọi là "chất Enrique". Nó như thế nào rất khó để diễn tả, và chỉ được thể hiện thông qua những hành động rất riêng.
Sau khi Sergio Busquets cho kết quả dương tính với Covid-19 ngay trước thềm VCK EURO 2020, Enrique được hỏi liệu có hối hận khi chỉ chọn 24 người trong khi được phép đăng ký tới 26? "Không, giờ tôi ước mình chỉ chọn có 23 người. Như vậy sẽ bớt đi một người có nguy cơ dính Covid", câu trả lời đầy chất "ngang ngược" của Enrique.
Khi phóng viên hỏi về tình hình của thủ môn Unai Simon sau pha bóng lơ đễnh ở trận gặp Croatia, Enrique nói: "Như người ta vẫn thường bảo trong tennis, tốt nhất là nên có trí nhớ của một con cá (tức là rất ngắn, chỉ vài giây), bởi thứ cần quan tâm là cú đánh tiếp theo".
Khi bị hỏi liệu ông có từ chức nếu không đánh bại Slovakia ở lượt trận cuối vòng bảng, Enrique sửng sốt: "Mấy anh đùa à? Tôi còn đang nghĩ đến chuyện gia hạn cơ".
Sau đó, Tây Ban Nha thắng liền 2 trận tiếp theo và ghi tới 10 bàn. Là 10 bàn, so với 1 bàn trong 2 trận trước đó. La Roja trong tay Enrique xoay chuyển quá nhanh, không theo bất cứ định dạng nào trong đầu người hâm mộ.
Sau khi thắng Thụy Sỹ để tiến vào trận bán kết, Enrique cho phép các học trò bật tung champagne trong phòng thay đồ. Các cầu thủ ăn mừng hết nấc, hòa theo điệu vũ flamenco. Sẽ nhiều người thấy chuyện này kệch cỡm nhưng với những ai tiếp xúc nhiều với Enrique thì chẳng còn lạ lẫm gì.
Người đàn ông này mặc vest bảnh bảo và cưỡi lên chiếc... xe điện scooter chạy khắp đại bản doanh ở Madrid. Đừng nghĩ nhiều về quá khứ, luôn di chuyển, thật năng động, hệt như chiếc scooter chính là thứ Enrique muốn truyền đạt cho các học trò.
Đối thủ vào 02h00 rạng sáng mai - Italia chắc chắn rất khó nhằn và Enrique biết điều đó. Ký ức về Azzurri của Enrique đầy máu và nước mắt. Khi Tây Ban Nha chạm trán họ ở World Cup 1994, Enrique kết thúc trận đấu với một chiếc mũi bị gẫy. Mauro Tassotti là kẻ đã thúc củi chỏ.
Chẳng có thẻ phạt hay quả penalty nào sau pha bóng đó. Enrique ôm khuôn mặt oan ức đầy máu đó đi sâu vào tiềm thức của người hâm mộ. Nhưng trận bán kết Italia vs Tây Ban Nha đêm nay không phải là để trả thù. Enrique đã làm hòa xong với người Ý khi ông trở thành HLV của Roma vào năm 2011.
Mùa giải đó diễn ra không thành công với chiến lược gia sinh năm 1970. Enrique thật oái ăm khi chọn nơi ở gần đại bản doanh của "gã hàng xóm" Lazio hơn là Roma. Vì thế mỗi khi đi làm vào buổi sáng, ông phải hứng chịu nạn tắc đường khủng khiếp của dân thủ đô. Roma bị loại khỏi Europa League bởi đội bóng vô danh Slovan Bratislava, Enrique thậm chí loại huyền thoại Totti ra khỏi danh sách thi đấu khi đội cần bàn thắng.
Khi Enrique ra đi vào cuối mùa, Roma chỉ cán đích thứ 7 ở Serie A và thua trong cả 2 trận derby với Lazio. Nhưng tờ El Pais vẫn khẳng định Enrique là người dũng cảm khi dám thay đổi những điều mà thế hệ sau này đều noi theo. Đó là một phong cách không khác là bao so với Italia của hiện tại trong tay Roberto Mancini.
Kể cả Totti, hay Daniele De Rossi - một thành viên trong BHL bây giờ của Mancini, đều dành sự tôn trọng lớn cho ông thầy cũ. GĐTT của Roma ngày đó, Franco Baldini cũng cực kỳ tiếc khi Enrique ra đi và thậm chí còn cố giúp ông nhận việc ở Tottenham.
Đấy cũng là thứ tình cảm Enrique nhận được trong ngày rời Barcelona, dù có lúc ông và "biểu tượng sống" Lionel Messi mâu thuẫn ra mặt.
Trong sự nghiệp của một con người dám chuyển thẳng từ Real Madrid sang Barca, Enrique chẳng ngại điều gì. Ông sẽ đâm sầm vào thách thức mà không cần thêm một giây suy nghĩ. Vì thế, loại Sergio Ramos hay chọn Busquets là đội trưởng cũng là điều quá đỗi bình thường khi Enrique thấy cần thiết cho La Roja.
Thế hệ vàng của Tây Ban Nha đã theo Ramos trôi về miền ký ức. Dù nó rất đẹp và khiến nhiều người luyến tiếc, Enrique vẫn chỉ áp dụng lối tư duy của loài cá trong trường hợp này. La Roja bây giờ chẳng còn nhiều ngôi sao sáng tạo như trước, nhưng chính Enrique sẽ là điểm tạo đột biến cho trận đấu với Italia.
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn