Thay vì ĐT Anh, lẽ ra Eric Dier có thể đang chơi bóng cùng Cristiano Ronaldo, Renato Sanches hay Nani trong màu áo ĐT Bồ Đào Nha. Từ năm 7 tuổi anh đã chuyển đến bán đảo Iberia, 8 tuổi gia nhập lò đào tạo của Sporting, ký hợp đồng chuyên nghiệp khi 17 tuổi và chỉ 1 năm sau, nhận được đề nghị khoác áo Seleccao từ LĐBĐ Bồ Đào Nha.
“Bồ Đào Nha là nhà của tôi, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ phục vụ Seleccao”, Dier nói, “Tôi là người Anh 100% nên mặc dù sống ở Bồ Đào Nha, tôi luôn ý thức bản thân là người nước ngoài”. Khá trớ trêu với chàng tiền vệ có đôi mắt xanh đặc trưng của vùng Tây Nam nước Anh, khi tái định cư ở xứ sương mù, một lần nữa anh cảm thấy “mình là người nước ngoài”. Phong cách chơi bóng của Dier khác hoàn toàn so với những cầu thủ lớn lên trong hệ thống đào tạo của nước Anh.
Tại Bồ Đào Nha, các cầu thủ trẻ chỉ được chơi sân 7 trước năm 12 tuổi. Trong sơ đồ 2-3-1, Dier là một trong hai người đá thấp nhất, nhưng không phải với vai trò trung vệ, mà chơi như hậu vệ cánh. Và ở đây, các HLV sẽ không la hét hoặc sẵn sàng lao vào sân để chỉ vẽ các học trò. Họ chỉ ngồi tại chỗ và quan sát. Một cầu thủ buộc phải tự tìm hiểu và chịu trách nhiệm với màn trình diễn của mình. Vì vậy, Dier rất linh hoạt và đa năng. Anh được đào tạo ở vị trí trung vệ, chuyển đổi sang tiền vệ phòng ngự, đá cánh phải trong trận ra mắt Tottenham và hiện tại, là một tiền vệ tổ chức hàng đầu.
Nếu như tại Anh, khái niệm giữ bóng cùng thái độ điềm tĩnh và kiên nhẫn chờ đợi cơ hội là cái gì đó xa lạ thì với Dier, nó tự nhiên như hơi thở. Những bài học về chiến thuật sau các buổi tập với bóng cũng giúp Dier cải thiện tầm nhìn và khả năng đọc trận đấu. Việc sinh sống ở một nơi xa lạ và phải tìm hiểu mọi thứ khiến Dier luôn có ý thức hoàn thiện bản thân. Vào những kỳ nghỉ, anh tìm gặp Margot Wells, vợ của một chuyên gia tốc độ và trao đổi với bố, một tay vợt kỳ cựu về kỹ năng chạy nước rút cũng như gia tăng sức chịu đựng.
Ngoài ra, kinh nghiệm chơi bóng ở Bồ Đào Nha khiến Dier nhanh chóng nhận ra vấn đề của ĐT Anh. Một thời gian dài họ luôn quá ngây thơ để rồi thất bại trước những đối thủ nhiều mưu mẹo, như với Argentina 1998 hay Bồ Đào Nha 2006. Theo Dier, các đồng đội của anh cần dữ dội hơn, đồng thời trang bị chút tiểu xảo của “bóng đá hè phố”.
Trong vài thập kỷ trở lại đây, người Anh có hai dịp thăng hoa nhất là năm 1990 (vào bán kết World Cup) và 4 năm từ 2002-2006 (vào tứ kết 3 giải đấu lớn). Đó là vì 2 giai đoạn này, họ đều có những cầu thủ chơi ở nước ngoài (Gascoigne, Waddle, Platt, Lineker và Beckham, Owen, Hargreaves). Bây giờ, với Dier - một người được “tu nghiệp” và lĩnh hội những tinh hoa từ Iberia, họ cũng có thể hướng đến một kỷ nguyên tươi sáng.
“Người ngoại quốc” ở Tam sư Dier là cầu thủ thứ 3 trong lịch sử, sau Owen Hargreaves và Joe Baker, khoác áo ĐT Anh mà không trải qua hệ thống đào tạo trẻ trong nước. Tiền vệ 22 tuổi từng trải qua 17 tháng ở Học viện của Everton, nhưng dưới dạng cho mượn trước khi ký hợp đồng chuyên nghiệp với Sporting Lisbon. |