Người phải rời sân nhường chỗ cho Pulisic chính là Hakim Ziyech - tác giả bàn đầu (quan trọng hơn hẳn). Ziyech là một trong những cầu thủ hay nhất trong trận này. Có nghĩa, việc thay người của HLV Thomas Tuchel không phải để hướng tới thành công. Ông đã yên tâm về thành công rồi, thì mới thay người.
Báo chí từng viết: Pulisic cần kiên nhẫn. Đại khái, HLV Tuchel rất ít dùng đến Pulisic kể từ khi dẫn dắt Chelsea bởi ông đã hiểu rõ cầu thủ này (Pulisic là một trong hai cầu thủ Chelsea từng thi đấu dưới trướng Tuchel trước đây). Hệ quả là khi Tuchel muốn dùng thời gian thi đấu để đánh giá kỹ các cầu thủ Chelsea, thì Pulisic không có cơ hội thể hiện mình nữa!
Đây là “đá thật”, chứ đâu phải “thử nghiệm”, để suy luận kiểu “mọt sách” như vậy! Cần nhấn mạnh: Tuchel thành công ở Chelsea vì ông “vào việc” ngay lập tức. Ông không bao giờ đòi hỏi thời gian hay điều kiện hòa nhập. Đấy là một suy nghĩ rất tiến bộ. Nói rằng Tuchel “hiểu rõ” Pulisic thì đáng lẽ phải kết luận luôn: Pulisic không còn chút cơ hội nào, vì đã “được hiểu” nhưng không “được dùng”.
Pulisic cần tỏ ra rằng anh vẫn luôn tập trung, dù phải thường xuyên ngồi ngoài (pha kiến tạo vừa qua chứng tỏ được điều ấy). Anh cần đóng góp cụ thể - ghi bàn hoặc kiến tạo. Làm sao thì làm, đấy mới là điều quan trọng nhất. Chỉ “kiên nhẫn” thôi, chưa đủ. Mà, xin lỗi, nếu không đủ kiên nhẫn thì Pulisic... làm gì?