Còn tôi thì tôi không quan tâm! Tôi không cần phải bận lòng về những lời dè bỉu của antifan! Liverpool của tôi vừa đả bại PSG ngay giữa lòng Paris hoa lệ, trước hàng vạn CĐV đối thủ, với chỉ một cú sút duy nhất! Chúng tôi bị ép suốt cả trận? Chúng tôi chịu đựng cơn cuồng phong của đội chủ nhà? Kệ đi! Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, bảng tỷ số ghi 1-0 cho Liverpool, thế là đủ!
Đây là Champions League, đây là sân khấu lớn nhất của bóng đá châu Âu! Và chúng tôi đã chơi đúng như một đội bóng hàng đầu: lạnh lùng, thực dụng, chiến thắng bằng bản lĩnh! Các bạn gọi đó là ăn may? Vậy thử hỏi có đội bóng nào có thể thắng ngay tại Công viên các Hoàng tử khi chỉ tung ra đúng một cú sút? Chỉ có thể là Liverpool!
Dưới thời HLV Arne Slot, Liverpool đã không còn thường xuyên có những trận đấu rực lửa gegenpressing như thời Klopp, cũng ít đi những màn tàn sát đối thủ bằng tỷ số đậm đà. Nhưng điều đó rõ ràng đâu có quan trọng. Đâu phải ngẫu nhiên mà Liverpool đang một mình một ngựa ở Premier League, và dẫn đầu bảng xếp hạng vòng phân loại Champions League từ đầu tới cuối.
Vào giai đoạn này của mùa giải, tôi tin phần lớn fan Liverpool cũng nghĩ như tôi, đó là chỉ cần một điều duy nhất: chiến thắng. Và Arne Slot đã cho chúng tôi điều đó! Liverpool không thắng để làm đẹp lòng thiên hạ. Liverpool thắng để giành lấy vinh quang!
Các người bảo chúng tôi xấu xí? Hãy thử đối diện với Alisson Becker đi! 10 pha cứu thua, không một kẽ hở, một mình anh chống lại cả dàn sao của PSG! Những Ousmane Dembele, Barcola, Vitinha hay Hakimi đều có cơ hội thử vận may trước Alisson, nhưng tất cả đều thất bại.
Họ sút thoải mái đi, rồi nhìn Alisson cản phá từng pha bóng một! Người duy nhất đánh bại được Alisson là Kvaratskhelia lại bị VAR từ chối. Nếu đây là chiến thắng xấu xí, thì tôi tự hào về nó hơn bất cứ trận thắng nào khác!
Nói đến Alisson, tôi còn muốn nhắc đến Darwin Nunez. Người mà tôi đã nhiều lần nghi ngờ, người từng khiến tôi bực tức khi bỏ lỡ những cơ hội khó tin. Nhưng hôm nay, chỉ với một khoảnh khắc, anh khiến tôi quên hết tất cả! Đường kiến tạo ấy, cú dứt điểm ấy của Harvey Elliott – một đứa trẻ, một cầu thủ không ai nghĩ sẽ trở thành người hùng – đã khiến Donnarumma phải vào lưới nhặt bóng! Một khoảnh khắc lóe sáng giữa một đêm Paris ngột ngạt, và đó là tất cả những gì chúng tôi cần!
Tôi nghe thấy những lời châm chọc. "Liverpool thắng nhưng đá chẳng có gì đặc sắc." "Liverpool không còn bản sắc thời Klopp." "Liverpool quá thực dụng." Thôi đi! Chúng tôi hơn Arsenal 13 điểm, chúng tôi đứng đầu Premier League, chúng tôi đang băng băng trên đường chinh phục Champions League. Các người có thể tiếp tục chỉ trích, còn chúng tôi tiếp tục thắng!
Chúng tôi là Liverpool! Chúng tôi không cần phải đá đẹp để làm vừa lòng ai cả. Chúng tôi chỉ cần một thứ duy nhất: Chiến thắng!
Hãy cười đi, hãy chê bai đi! Nhưng khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, chúng tôi mới là những người ăn mừng!
Kopite ơi, gáy lên nào!