Từ rất lâu rồi, khi có kế hoạch dự giải U22 ĐNÁ, bộ phận chuyên môn ở VFF đã phải trả lời câu hỏi: Nên cử lứa cầu thủ nào đi dự giải? Nếu muốn có thành tích cao, chúng ta có thể cử lứa U22 với rất nhiều cầu thủ thuộc thành phần chính ĐTQG đi tranh tài. Thế nhưng, sau một năm với rất nhiều sự kiện, những Quang Hải, Bùi Tiến Dũng, Đức Chinh… cần được nghỉ ngơi. Hơn thế nữa, V.League từ nay đến ngày khai mạc còn rất ít thời gian. Các chiến binh thiện chiến cần được nghỉ ngơi và chuẩn bị bước vào một vòng quay mới đầy hối hả, đồng thời không kém phần khốc liệt.
Và còn một điều quan trọng không kém, đó là bóng đá Việt Nam cần phải chuẩn bị về lực lượng cho không chỉ SEA Games 2019 mà còn cả SEA Games 2021 khi Việt Nam là nước chủ nhà. Chơi trên sân nhà, bóng đá Việt Nam có đủ thiên thời, địa lợi để hoàn thành giấc mơ vô địch. Nhưng, sự thành bại của một đội bóng không chỉ phụ thuộc vào địa lợi. Yếu tố quyết định chính là sự thiện chiến của một đội bóng. Thế nên, ngay lúc này, nhiệm vụ tối quan trọng của bóng đá Việt Nam là chuẩn bị lực lượng cho sân chơi diễn ra sau 2 năm tới đây.
Chúng ta thành công ở AFF Suzuki Cup 2018 nhờ một dàn cầu thủ trẻ, tài năng, thiện chiến và thấu hiểu lẫn nhau trong chơi bóng cũng như sinh hoạt. Nhưng, để có được bản lĩnh của những nhà vô địch thì ngay từ năm 2014, lứa cầu thủ này đã được tập hợp, đầu tư cho những mục tiêu dài hạn. Và giờ, một lứa cầu thủ tuổi đời phần lớn chưa đến 20 cũng được chọn mặt, gửi vàng. Chúng ta chấp nhận đầu tư dài hạn, trả học phí bằng tiền bạc và cảm xúc nhằm kiến tạo cho mình thành công trong tương lai. Thế nên, hãy kiên nhẫn và dành cho U22 Việt Nam hiện tại niềm tin cũng như chúng ta đã từng hào phóng cho lứa Công Phượng, Quang Hải mấy năm trước đây.