Trước khi bắt đầu, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến mẹ tôi.
Mẹ ơi, con xin lỗi vì đã làm rách quá nhiều chiếc quần.
Có lẽ tôi nên giải thích một chút. Hãy quay lại năm 2002, tại Hamburg, Đức.
Tôi đứng dậy khỏi mặt đất, phủi bụi trên người và nhìn xuống chiếc quần của mình. Lại thêm một vết rách. Lần này là một vết rách ngay đầu gối. Những ngày cuối tuần chơi bóng ở công viên gần nhà, tôi làm rách quần… rất thường xuyên.
Công viên đó là nơi bóng đá bắt đầu với tôi. Công viên của chúng tôi, Kemal-Altun-Platz.
Tôi và đám bạn thường đạp xe đến đó. Đó là nơi mọi người trong khu chúng tôi tụ tập chơi bóng. Như người Mỹ hay nói, đó là "khu của tụi tôi". Nhưng có một vấn đề: ở đó có nhiều xi măng hơn cỏ. "Sân bóng" của chúng tôi thật ra chỉ là một sân bê tông đen sì.
Chơi trên mặt sân như vậy thì cái quần nào chịu nổi mỗi