Giữa năm 2009, hai tuyển thủ Dương Hồng Sơn và Lê Công Vinh đứng ra mở một quán ăn ở thành phố Vĩnh Yên, tỉnh Vĩnh Phúc. Quán rất sang trọng và nằm ngay trung tâm của thành phố Vĩnh Yên, lại đứng tên của 2 tuyển thủ Hồng Sơn – Công Vinh, những người hùng thời điểm đó của bóng đá Việt khi vừa giành chức vô địch AFF Cup 2008.
Hôm khai trương quán, rất nhiều anh em, đồng đội và những nghệ sĩ tên tuổi ở Hà Nội và cả TP.HCM đã có mặt tại Vĩnh Yên để chúc mừng 2 ông chủ trẻ. Tuy nhiên chỉ chưa đầy một năm, cả hai đã quyết định đóng cửa quán vì quá ế ẩm.
Lần ấy, thủ môn Dương Hồng Sơn đã bày tỏ: “Do quán ở quá xa Hà Nội, tôi và Công Vinh đều không thể có mặt thường xuyên để quản lý nên lượng khách ngày càng vắng dần. Trong khi mỗi tháng phải tốn một số tiền rất lớn để thuê mặt bằng và tiền nhân viên, nên tôi quyết định đóng cửa”.
Trong khi đó, “sóc nhỏ” Thành Lương cũng mở một quán cà phê ở Hà Nội và để cho anh trai đứng tên kinh doanh. Tuy nhiên, sau thời gian đầu khá đông khách, gần đây việc kinh doanh ở quán cà phê của Quả bóng vàng Việt Nam này đã không được như mong đợi.
Hôm khai trương quán, rất nhiều anh em, đồng đội và những nghệ sĩ tên tuổi ở Hà Nội và cả TP.HCM đã có mặt tại Vĩnh Yên để chúc mừng 2 ông chủ trẻ. Tuy nhiên chỉ chưa đầy một năm, cả hai đã quyết định đóng cửa quán vì quá ế ẩm.
Lần ấy, thủ môn Dương Hồng Sơn đã bày tỏ: “Do quán ở quá xa Hà Nội, tôi và Công Vinh đều không thể có mặt thường xuyên để quản lý nên lượng khách ngày càng vắng dần. Trong khi mỗi tháng phải tốn một số tiền rất lớn để thuê mặt bằng và tiền nhân viên, nên tôi quyết định đóng cửa”.
Trong khi đó, “sóc nhỏ” Thành Lương cũng mở một quán cà phê ở Hà Nội và để cho anh trai đứng tên kinh doanh. Tuy nhiên, sau thời gian đầu khá đông khách, gần đây việc kinh doanh ở quán cà phê của Quả bóng vàng Việt Nam này đã không được như mong đợi.
Thành Lương khẳng định kinh doanh khó hơn giành Quả bóng Vàng
Không chỉ Công Vinh, Hồng Sơn, Thành Lương mở quán kinh doanh không được như ý, một đồng đội của họ ở ĐTQG là tiền đạo Nguyễn Việt Thắng cũng chung cảnh ngộ.
Cuối năm 2013, Việt Thắng mở một quán ăn trên đường Lý Tự Trọng, ngay trung tâm quận 1, TP.HCM. Tuy nhiên, do vắng mặt thường xuyên vì khi ấy còn thi đấu trong màu áo ĐT.LA, nên lượng khách ở quán đã không như mong muốn. Sau một thời gian “gồng gánh”, cuối cùng chàng tiền đạo này phải buông vì không thể cứ lấy tiền nhà đắp vào quán.
Chia tay việc kinh doanh, Hồng Sơn và Việt Thắng cùng đúc rúc một kinh nghiệm: “Cầu thủ mở quán ăn nhậu sẽ rất đông khách nếu như mình lúc nào cũng có mặt để tiếp khách, và khách họ đến vì cái tên của ông chủ. Thế nhưng khi bạn vì công việc thi đấu không thể ở quán thường xuyên, lập tức sẽ vắng khách ngay. Vì vậy khi nào bạn quyết định giã từ sân cỏ, lúc đó hãy nghĩ đến chuyện mở quán nhậu”.
Trong khi đó, “sóc nhỏ” Phạm Thành Lương đã kết luận một cách hóm hỉnh rằng: “Làm kinh doanh rất phức tạp và đau đầu, nó chẳng hề đơn giản như việc thi đấu trên sân cỏ, hoặc tranh danh hiệu Quả bóng vàng”.