Nhưng cuối cùng, đội bóng bí ẩn này lại mang đến cho chúng ta một bài học rất đắt về khái niệm khoảng cách và sự tương đối trong bóng đá. Trên bảng xếp hạng của FIFA hiện tại, ĐT Việt Nam đang xếp thứ 136. Afghanistan kém ĐT Việt Nam đến 20 bậc khi xếp vị trí 156. Vậy nhưng, chứng kiến màn trình diễn của hai đội bóng trên sân, người ta thấy rằng, thứ hạng không mang đến quá nhiều sự khác biệt.
Hay nói cách khác, bảng xếp hạng của FIFA chỉ mang tính tham khảo và chúng ta đã phải đối diện với một đội bóng rất có tổ chức, sức mạnh, thể hình cùng lối chơi ban bật thích mắt. Vậy mới nói, trong bóng đá, không có những đội bóng yếu. Bất cứ đội bóng nào cũng có quyền đặt cho mình những mục tiêu và nỗ lực để thực hiện nó. Với người Afghanistan, bóng đá là một kênh hữu hiệu để quảng bá hình ảnh và khát vọng hòa bình của một đất nước vốn vẫn đang chìm trong bất ổn.
Các cầu thủ Afghanistan đá vì niềm đam mê, vì khát vọng hòa bình của dân tộc mình. Họ đã khiến ĐT Việt Nam phải trải qua những thời khắc khó khăn. Nhưng, hãy nhìn cách các cầu thủ Afghanistan chơi bóng để thấy cho mình còn đường để hoàn thiện bản thân. ĐT Việt Nam, ĐT U22 Việt Nam cũng phải gánh trên vai rất nhiều sứ mệnh. Đội tuyển lớn phải giành vé đến VCK Asian Cup. Các cầu thủ trẻ U22 Việt Nam phải hướng đến trận chung kết, thậm chí là tấm HCV SEA Games 2017.
Trong bóng đá, khoảng cách giữa đội mạnh mà đội yếu đôi khi rất mong manh. Nhưng, để xóa nhòa cái khoảng cách mong manh ấy đòi hỏi phải có sự nỗ lực đến phi thường. Bạn phải biết chơi bóng bằng tất cả niềm đam mê cháy bóng của mình; bạn phải xung trận với tinh thần của những chiến binh; và bạn cũng phải có được sự tinh táo, linh hoạt và đồng lòng thì thành công mới đến. Vậy mới nói, qua một trận hòa, ĐT Việt Nam đã có cho mình bài học, đó là không có gì là chắc chắn, muốn thành công, bạn phải không ngừng nỗ lực.