Điều lạ là hầu như tất cả những người Việt Nam đến Yangon làm ăn, du lịch và xem bóng đá đều tìm đến đây. Và chúng tôi tìm thấy nhau trong sự đồng điệu, tự hào về sắc đỏ Việt Nam.
Những ngày vừa qua, người Myanmar hẳn rất nhớ về một ĐT Việt Nam chơi hoa mỹ, quyến rũ nhưng không kém phần thực tế. Và điều khiến họ cảm thấy ngạc nhiên là ở đâu, ĐT Việt Nam cũng có CĐV sát cánh. Có lẽ, ĐT Việt Nam chính là đội khách có nhiều CĐV nhất tại bảng B.
CĐV Việt Nam luôn sặc sỡ, nhiệt và tràn đầy tự hào về đội bóng của Tổ quốc mình. Tôi tin, một trong những điểm nhấn khiến những ngày thi đấu vòng bảng AFF Suzuki Cup 2016 trở nên khó quên đến từ những CĐV mặc áo cờ đỏ sao vàng.
Người Việt ở Myanmar tìm đến sân vận động để tiếp sức và cũng là một cách để bớt nhớ quê hương. CĐV từ Việt Nam bay sang Myanmar mang theo tiếng gọi từ trái tim. Từ bốn phương trời, gặp nhau để cùng vì niềm tự hào dân tộc. Từ lạ thành quen, từ sơ thành thân nhờ bóng đá, nhờ ý thức màu cờ sắc áo.
Bóng đá và lòng tự tôn dân tộc giúp giới mộ điệu nắm chặt tay nhau. Và tất cả đều hy vọng rằng, triết lý ấy sẽ lan tỏa trong ngôi nhà của ĐT Việt Nam. Và cũng chỉ có đoàn kết, cùng ý thức được trách nhiệm mới mang đến cho ĐT Việt Nam sức mạnh.
Bóng đã kết nối chúng ta. Bóng đá giúp thương hiệu Việt Nam thêm lan tỏa. Và chúng ta muốn hai tiếng Việt Nam được ngân vang hơn. Đội bóng của chúng ta phải tiến sâu vào giải và bước lên bục nhận huy chương. Nhưng, vinh quang chỉ đến với những tập thể có những trái tim quả cảm, cùng chung nhịp đập và không bao giờ được phép hài lòng với những gì đang có.