Bóng Đá Plus trên MXH

Zinedine Zidane: Khởi đầu một huyền thoại (kỳ 45)
11:40 ngày 05/10/2018
Anh là số 10 huyền thoại của ĐT Pháp. Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới cùng thời...

    Trận Pháp-Saudi Arabia, điều khủng khiếp đã đến…

    “Tôi biết hết những gì mà báo chí Saudi Arabia đã nói. Nhưng với tôi điều đó chẳng thay đổi gì. Tôi chuẩn bị trận đấu này như cuộc đối đầu với Nam Phi, không hơn, không kém”.

    Báo chí Saudi Arabia đã viết rằng Zinedine Zidane là một thần tượng ở xứ họ. Đó là một người anh em!

    “Có lẽ… tôi rất tôn trọng họ. Đội bóng của họ rất mạnh. Nhưng chúng tôi đang trên đường kiếm vé vào vòng knock-out. Vì thế, không có bất cứ yếu tố nào ảnh hưởng đến tôi vào lúc này”.

    Từ khi trở lại Marseille, ở trận thắng Nam Phi, đội bóng áo Lam vẫn tập trung cao độ. Aimé Jacquet vẫn duy trì các buổi tập. Clairefontaine vẫn không dỡ bỏ rào chắn và nhịp độ tập luyện không hề thay đổi. Chỉ có lực lượng đội bóng chịu một chút thay đổi: Petit và Djorkaeff bị đau nhẹ nên phải nghỉ ngơi. Boghossian đá giữa, Diomede cánh trái, Henry bên phải. Hàng thủ là bộ tứ Thuram-Lizarazu-Desailly-Blanc. Không có gì thay đổi.

    “Các cầu thủ Saudi Arabia tập trung trước World Cup 2 tháng để tập luyện và lắp ráp đội hình. Đó là một kỷ lục. Họ sở hữu một trung phong cực kỳ nguy hiểm: Al-Jaber. Ngoài ra, trước đó họ còn bị thua trước Đan Mạch. Vì thế, họ chẳng còn gì để mất. Họ sẽ đá hết mình…”


    Nhưng Zidane nhấn mạnh anh không hề sợ Saudi Arabia. “Chúng tôi có niềm tin vào chiến thắng vì đang ở điểm rơi phong độ tốt nhất”.

    Anh quay lưng lại, vươn vai vài cái rồi ngồi cạnh chiếc ghế băng gỗ ở phòng thay đồ sân Stade de France, bên cạnh là Thuram.

    Zidane nhìn mênh mông. Anh đi nhanh đến tủ đồ. Những bức chân dung các cầu thủ và bức tranh lớn về Aimé Jacquet. Zidane dừng lại một chút, hai nắm tay để trước ngực. Anh nghĩ đến cha mẹ mình. Nghĩ đến Véronique và các con. Gia đình lớn và gia đình nhỏ của anh. Một nơi cho anh chào đời, cho anh biết đến thế giới kỳ diệu này. Một nơi do anh đang xây dựng và muốn mình có một gia đình hạnh phúc như cha mẹ anh…

    Anh cúi gập người. Nhắm mắt và cầu nguyện. Mọi tuyển thủ khác cũng làm vậy. Anh sẽ không nói gì hơn. Bởi anh đang trên sân Stade de France rồi.

    Stade de France, 21h00.

    Mặt sân hôm nay xanh biếc và nhìn mênh mông như biển. Các cầu thủ Pháp và Saudi Arabia bắt tay nhau, Blanc hôn lên chiếc đầu trọc của Barthez như thường lệ. Trọng tài người Mexico nổi hồi còi bắt đầu trận đấu. Và Les Bleus là những người có bóng trước. Họ đeo băng đen trên tay áo để tưởng nhớ đến Fernand Sastre (cựu cầu thủ Pháp gốc Algeria và nguyên chủ tịch LĐBĐ Pháp và cũng là người thành lập Học viện đào tạo bóng đá quốc gia Clairefontaine trứ danh) vừa mới qua đời.

    “Mondial này là dành tặng ông ấy. Mọi người đều yêu mến Sastre. Sastre là chủ tịch của FFF nhưng lại chưa từng được dự một Cúp Thế giới nào. Tôi rất muốn ông ấy nhìn thấy được thành quả từ những gì ông đã vun trồng, rằng ông ngồi đó trên khán đài xem chúng tôi thi đấu và tự hào về Les Bleus”.

    Trên khán đài, có nhiều bộ trưởng, những người bạn. Michel Platini chỉnh tề trong com-lê và cà-vạt. Zidane không nhìn họ. Khi trận đấu bắt đầu, anh chỉ quan tâm đến những gì diễn ra trên sân. Anh chạy, sút, chuyền, qua người, lấy bóng, tắc bóng,… Zidane đoạt bóng từ giữa sân, rê bóng dọc theo biên, 2 cầu thủ Saudi Arabia kèm sát phía sau. Zidane ngoặt bóng và loại bỏ họ.

    Anh đi bóng đến sát với cột đá phạt góc, bóng vẫn dính lấy chân, như khiêu vũ. Đối mặt với cầu thủ thứ nhất, anh hơi nghiêng nghiêng. Đến cầu thủ thứ hai, anh như một chiếc tàu lượn rồi nhẹ nhàng đầy bóng cho Thuram sút. Khán giả không ngừng hò reo, tán thưởng.

    “Những tràng pháo tay và sự tán thưởng của khán giả giúp các cầu thủ rất nhiều. Rõ ràng, chúng tôi không nghe thấy nhưng có điều gì đó lướt qua. Tôi biết bạn bè mình đang ngồi ở đó, trên các khán đài. Tôi không nhìn họ. Tôi đã quên họ. Tôi đuổi theo Lizarazu, bên cánh trái…”

    Lizarazu chạy nhanh, tay khép lại bên sườn và sút bóng về phía vạch vôi giữa sân. Al-Khilaiwi (hậu vệ của Saudi Arabia, anh này đã qua đời ngày 13/6/2013 sau một cơn trụy tim) cách đó 2 mét. Liza ngoặt bóng sang phải. Al-Khilaiwi mất đà ngã, cố gắng khều chân phạm lỗi. Liza ở lại, còn bóng thì bay đi. Tiếng còi. 

    Trọng tài chạy lại phía hậu vệ của Saudi Arabia, thẻ đỏ được rút ra. Một cầu thủ khác chạy về phía trọng tài người Mexico, nhìn ông như van nài. Trọng tài không thay đổi quyết định. Al-Khilaiwi phải rời sân, chỉ 19 phút khi trận đấu bắt đầu.


    “FIFA đã yêu cầu các trọng tài phải thật nghiêm khắc với các pha phạm lỗi từ phía sau. Và lần này, trọng tài đã lạm dụng điều đó…”

    Phút thứ 29. Dugarry tung chân đỡ bóng từ pha chuyền ngang của Diomede. Anh nhảy lên, chân căng hết cỡ và rơi xuống đau điếng. Tay ôm mông, Dugarry đứng dậy, uống nước rồi lại nằm ra sân, ngửa mặt lên.

    Anh được đưa ra sân.

    “Tôi nhìn thấy cậu ấy lúc rời sân. Tôi tự nói với mình sau khi mở tỉ số trận đấu cho ĐT Pháp tại Marseille. Cậu ấy không còn cơ hội. Cậu ấy thực sự không còn cơ hội…”

    David Trezeguet vào sân thay Dugarry. Ba phút sau, anh sút bóng. Thủ môn Saudi Arabia bắt được và phát bóng lên. Barthez chuyền qua bên trái cho Diomede. Zidane di chuyển bên cánh phải, song song với trái bóng. Anh quan sát cục diện. Lizarazu đang ở ngay phía sau, bóng đang ở trong chân cầu thủ xứ Basque. 

    “Chúng tôi chơi cùng nhau 4 năm tại Bordeaux. Ban đầu, mọi thứ cũng có nhiều vấn đề. Nhưng dần dần, chúng tôi hiểu nhau, gắn bó và thân thiết…”.

    Lizarazu chuyền bóng cho Zidane.

    “Chúng tôi luôn yêu thích được chơi cạnh nhau. Chúng tôi hiểu nhau cả trong cuộc sống lẫn trên sân cỏ. Trong mỗi trận đấu, chúng tôi luôn biết đối tác đang ở đâu. Rất dễ để tìm thấy Liza đang di chuyển thế nào. Anh ấy rất nhanh và vô cùng kỹ thuật…”

    Liza tiến lên. Zizou nhả bóng lại cho anh.

    “Tôi luôn biết nơi mà anh ấy sẽ tới, và anh ấy cũng vậy. Thông thường, anh ấy chạy ngay phía sau, đưa bóng cho tôi rồi tiếp tục chạy, và sau đó chúng tôi hoàn toàn thi đấu theo cảm giác về nhau…”

    Liza nhận bóng, giữ bóng giây lát. Anh xoay người lại rồi đẩy bóng cho Henry đang di chuyển. Titi sút và ghi bàn.

    Phút thứ 36: Pháp-Saudi Arabia: 1-0

    Hết hiệp 1.

    Dugarry nằm dài trong phòng chăm sóc đặc biệt cạnh phòng thay đồ. Anh bị rách bắp đùi phải. Một chấn thương khá nghiêm trọng. Anh sẽ không thi đấu được. Anh thất vọng. Đồng đội đến chào anh. Đến lượt Zizou.

    “Tôi chẳng nói được lời nào. Tôi ôm cậu ấy. Đó là tất cả những gì tôi làm. Bởi chẳng có gì để nói cả. Tôi rất buồn và Chris biết điều đó”.

    Trong phòng thay đồ, Aimé Jacquet kêu lên chỉnh đốn các học trò: “Các cậu đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội. Ghi bàn thế nào? Cần phải chạy nhanh hơn, vượt qua tất cả. Các tiền đạo phải thi đấu tích cực hơn. Nếu không, chúng ta sẽ bị loại!”.

    Tất cả rơi vào hỗn độn.

    “Thôi nào, cố lên các chàng trai. Chúng ta cần nhiệt tình hơn, cần tự tin, bình tĩnh và chính xác hơn”, Aime Jacquet nhấn mạnh.

    Đầu cúi thấp, các tuyển thủ áo Lam chú ý lắng nghe. Băng đùi và đi nạng, Dugarry ra ngồi cùng các đồng đội. Rồi anh tạm biệt họ, nhìn xuống sân đấu, nơi anh sẽ không được thi đấu.

    Khán giả lại reo hò. Kèn trôm-pét thổi khắp sân. 

    Djorkaeff vào thay Diomede. Zidane ôm bóng đứng cạnh Blanc và một cầu thủ Saudi Arabia. ĐT Pháp có bóng. Zidane chuyền cho Deschamps. Anh nhận bóng rồi xoay người thoát khỏi hai tiền đạo của Saudi Arabia. CĐV Pháp liên tục hò reo, vỗ tay tán thưởng, cổ vũ không ngớt.

    “Đó cũng là thứ bóng đá đường phố… Có nhiều thứ thật khó tin, vượt ra ngoài mọi quy chuẩn…”.

    Phút thứ 68. Thuram đối mặt với một cầu thủ Saudi Arabia. Anh qua người và sút. Thủ môn vươn người và với được bóng. Bóng trượt khỏi tay. Nhanh như chớp, Trezeguet băng vào, sút bóng vào lưới trống. 2-0 cho Pháp.

    Phút thứ 70. Zidane.

    Anh chạy, dốc bóng bên cánh phải. Amin, số 6 đội trưởng của Saudi Arabia, không ngần ngại “phang” cả hai chân Zizou. Anh nhảy lên tránh nhưng số 6 vẫn giữa chân phải anh. Zidane nhảy lên, giẫm cả lên người thủ quân Saudi Arabia. 

    Tiếng còi cất lên. Trọng tài đứng cách 5m. Ông giơ tay lên, tiến đến Zidane. Không ngần ngại, ông rút ngay ra tấm thẻ đỏ và dí thẳng vào mặt số 10 của ĐT Pháp.

    Zidane bị đuổi khỏi sân.

    Hai người đàn ông mặt đối mặt. Cầu thủ và trọng tài. Cả hai đều thấy rõ công chúng đang la ó, huýt sáo và phản đối. Trọng tài rút sổ, ghi chép vài từ. Ông là một công chức mẫn cán với công việc của mình để bảo vệ thể thao chân chính. Cầu thủ vẫn tự hào về những gì mình đã làm. Anh ném cái nhìn kiêu hãnh về phía người vừa trừng phạt anh, người vừa đuổi anh vào phòng thay đồ. Chính ông vua áo đen này đã khiến Zidane phải rời sân, phá nát World Cup đầu tiên của anh.

    “Tôi đã nghĩ mọi thứ sụp đổ. Thật khủng khiếp. Tại một kỳ World Cup, nếu lọt vào tới chung kết, bạn cũng chỉ được chơi 7 trận tối đa. Vì thế, khi bạn nhận một thẻ đỏ, bạn hiểu rằng bi kịch sẽ xảy ra và bạn có thể bỏ lỡ World Cup”.

    Nhưng Zidane rời sân mà chẳng nói năng gì. Anh nuốt cơn giận vào trong. Trên sân, 80 ngàn người đang hò reo tên anh, chỉ trích trọng tài là “tên sát nhân”, là “tên đồ tể”. Zidane lầm lũi đi vào phòng thay đồ: Mọi hy vọng, hoài bão của anh đã tiêu tan.

    Anh đập vỡ tan chai nước mà một thành viên trong ban huấn luyện đưa cho như để trút cơn giận. Anh không nhìn người đó. Anh cũng không nhìn những người khác. Henri Émile vỗ nhẹ vào cổ anh để động viên. Và một bước nữa là tới Aimé Jacquet đang đứng ngay đầu băng ghế chỉ đạo. Aimé không nói gì với Zidane. Không gì cả.

    “Lúc ấy tôi chỉ muốn độn thổ. Ông ấy không nhìn tôi ư? Tôi cũng không nhìn ông ấy. Với tôi, ông ấy không ở đó. Tôi hoàn toàn phát điên lên rồi. Tôi đi thẳng vào góc phòng thay đồ. Aimé hiểu tôi cần được yên tĩnh, cần được ở một mình”.

    Giống như hầm rượu trong phim Titanic. 

    “Tất vớ la liệt khắp nơi. Quần soóc và các loại khăn. Cốc rỗng, quần áo tập, túi… Tôi cởi phăng áo ra vì gần như chết vì nóng. Những gì tôi làm thực sự không hề cố ý. Nó không xứng một chiếc thẻ đỏ. Đó là chiếc thẻ tệ nhất: một chiếc thẻ đỏ tại World Cup. Nó khiến tôi đau đớn tột độ”.


    Anh cởi quần soóc. Nhặt chiếc chai lên và lại ghế ngồi. Zidane tu cả chai. Anh nhớ lại EURO 1996 trên đất Anh. Zidane và Djorkaeff được chọn để gửi gắm vai trò dẫn dắt lối chơi của ĐT Pháp thay vì Cantona. Sau tai nạn xe hơi ngay trong đêm, anh gọi điện cho Henri Émile để nói với ông ấy rằng vết thương của anh không nghiêm trọng và anh có thể chơi bình thường. Nhưng Zidane đã nhầm. Tai nạn ám ảnh anh rất nhiều khiến anh không tỏa sáng như mong muốn tại EURO 1996. Từ đó, anh mơ ước có một dịp để “báo thù”, để được thể hiện tài năng.

    Và đó chính là World Cup lần này, ngay trên quê nhà. Đây có thể là cơ hội duy nhất để chứng minh tài năng của anh trước toàn thế giới. Nhưng chiếc thẻ đỏ…

    Một ai đó đẩy cửa và nói: “Thierry Henry đã ghi bàn”.

    Đó là bàn thắng thứ 3 cho Pháp. 8 phút sau Lizarazu nâng tỉ số lên 4-0. Zidane chẳng nhìn thấy gì. Chẳng nghe thấy gì. Mắt anh hoa lên. Tai anh ù đi.

    Một năm sau, Zidane nhớ lại: “Đó thực sự là một trận đấu khó khăn. Tất cả các trận đấu đều khó khăn… Nhưng trận đấu đó, tôi chẳng giữ lại được điều gì tốt đẹp cả. Ký ức về nó luôn là một kỷ niệm đau đớn…”.

    Một mình anh ở lại trong phòng thay đồ. Anh tháo giầy ra, ngắm nghía từng chiếc đinh giầy và nhớ lại đôi giày của Raymond Kopa. Đó là một món quà cha anh tặng lúc nhỏ.

    Minh Hạnh (lược dịch) • 11:40 ngày 05/10/2018

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay