Muốn “lấy số” ở giải Ngoại hạng Anh chẳng dễ, vì trước khi Man City nổi lên thì Premier League đã có 4 ông lớn lập thành Big Four (M.U, Arsenal, Chelsea, Liverpool). Bóng đá cũng có phần giống tennis. Trong quần vợt, một tay vợt “vô danh” muốn vào sâu (nhất là các giải lớn) cực khó, bởi kết quả bốc thăm nhiều khả năng sẽ buộc VĐV đó gặp toàn đối thủ sừng sỏ (những hạt giống cao) qua từng vòng đấu. Tuy nhiên, một khi đã loại một loạt hạt giống hàng đầu, cũng có nghĩa “chú ngựa ô” đó đã trưởng thành sẵn sàng tung vó cất tiếng hí vang trời.
Mọi tay vợt muốn trở thành hàng đầu thế giới đều trải qua quy trình khắc nghiệt ấy. Nghĩa là, hoặc phải có tài năng cực lớn kèm theo nỗ lực và kiên nhẫn siêu hạng mới có hy vọng (chứ không chắc chắn) đạt mục tiêu. Một khi đã lọt vào Top 10 thế giới (hoặc thậm chí là số 1) thì mục tiêu là bảo vệ thành quả trước sự ganh tị của cả trăm tay vợt đứng trong Top 100 (tay vợt hạng từ 90 - 100 về mặt kỹ, chiến thuật không có khác biệt nhiều so với các tay vợt trong Top 10, chỉ khác biệt lớn về bản lĩnh, kinh nghiệm và cách xử lý tình huống quan trọng) lúc nào cũng sẵn sàng hạ gục “chúa tể các vì sao”.
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Trở lại với bóng đá và Man City. Đội bóng của HLV Manuel Pellegrini đang đứng trên đỉnh Premier League.
Mục tiêu số 1 sẽ là bảo vệ ngôi vô địch Anh. Xét lực lượng, bản lĩnh,
tinh thần và các yếu tố khác, công bằng mà nói thì Man City chẳng ngại
Chelsea, M.U, Liverpool hay Arsenal. Điều Pellegrini ngại nhất “căn bệnh
muốn nhiều hơn trước”.
Pellegrini yêu thích nhiều môn thể thao khác bên cạnh bóng đá, dùng những bài học của các môn khác bổ sung cho công tác huấn luyện. Pellegrini rất yêu thích Pat Riley - HLV huyền thoại và cũng là giám đốc điều hành huyền thoại của bóng rổ Mỹ. Ông này (sau thành công với đội bóng rổ được hâm mộ nhất NBA là Lakers) đã viết một quyển sách nổi tiếng có nhan đề “Disease of More” (tạm dịch: Căn bệnh muốn nhiều hơn trước).
Lấy chính kinh nghiệm của mình, Riley lý giải vì sao Lakers sau thành công tột đỉnh đã sa sút nghiêm trọng, không phải vì lực lượng kém đi (ngược lại, còn mạnh hơn!) mà vì mọi thành viên từng vô địch NBA đều muốn giữ vai trò quan trọng hơn, được thi đấu nhiều hơn và quan trọng là không ai muốn ngồi dự bị!
Pellegrini rất lo Man City lâm vào hoàn cảnh tương tự. “Ngựa chứng” Samir Nasri bị bỏ rơi dưới thời Roberto Mancini, bỗng được trọng dụng dưới thời Pellegrini và khá thành công mùa rồi. Mùa tới, Nasri rất dễ làm mình làm mẩy nếu bị thay thế hoặc không được đá chính ở các trận lớn. Ở hàng tiền đạo, khi cả 4 ngôi sao Jovetic, Negredo, Dzeko, Aguero đều sung sức, Pellegrini vẫn phải bỏ ít nhất 2 người trên ghế dự bị. Man City đừng ảo tưởng mọi chuyện sẽ êm ấm, như bề ngoài của mối quan hệ Diego Lopez - Iker Casillas ở Real Madrid.
Casillas là huyền thoại, Lopez chỉ như đom đóm bên cạnh mặt trăng, nhưng khi đã vượt mặt đối thủ, ai chẳng tham vọng thành vedette? Bóng đá đỉnh cao khốc liệt trong phòng thay đồ chẳng khác trên sân cỏ, nhất là khi ai cũng nghĩ (và tin chắc) mình đủ sức làm chuyện lớn. Pellegrini không thể làm hài lòng tất cả, nhưng phải bằng mọi cách dung hòa và quan trọng nhất là đạt kết quả tốt nhất trên sân cỏ. Khó, vì Pellegrini vốn không mạnh về tính cách và có bề dày thành tích như Jose Mourinho, Arsene Wenger hay Louis van Gaal là những đối thủ đang rắp tâm “lật đổ” nhà vua Man City.