Community Shield, hay Siêu Cúp Anh, có thể chỉ đáng gọi là một trận giao hữu, đánh tiếng mùa bóng mới sắp bắt đầu. Đấy là đối với đội thua. Và đấy chính là khía cạnh “cuộc sống” của bóng đá. Với đội thắng, danh hiệu không chính thức kia quan trọng hơn nhiều so với thông điệp “chúng tôi đã sẵn sàng” trước mùa bóng mới. Mà, kể cả khi người ta chỉ đánh đồng trận tranh Community Shield với chút thủ tục khai màn cho mùa bóng mới, cái tư thế sẵn sàng của Arsenal ngay thời điểm này cũng đã là thành công đáng kể rồi.
Tư thế sẵn sàng của Arsenal trong tay Arteta là điều quan trọng mà không nhất thiết cứ phải dùng tiền để mua, hoặc trong nhiều trường hợp thì thậm chí chẳng có núi tiền nào mua được. Đấy là sự sẵn sàng nói lên “tình trạng sức khỏe” tổng thể của một đội bóng - từ phong độ cho đến tinh thần. Chưa biết ngôi sao Pierre-Emerick Aubameyang rút cuộc sẽ quyết định như thế nào về tương lai của mình. Nhưng có thể cảm nhận: một cầu thủ còn đang băn khoăn về tương lai thì không thể chơi bóng thanh thoát như thế. Nhất là ghi bàn như thế. Đấy là bàn thắng nói lên hiện trạng Aubameyang. Và đấy là chiến thắng nói lên hiện trạng Arsenal.
Không chỉ có Aubameyang tỏ rõ tinh thần thi đấu “cho Arsenal”. Còn có Ainsley Maitland-Niles, Hector Bellerin, Emiliano Martinez, Rob Holding, thậm chí cả Mo Elnemy đã rơi vào quên lãng sau thời gian trôi dạt sang Thổ Nhĩ Kỳ dưới hình thức cho mượn. Ngoài Elnemy trở về từ Besiktas, chỉ có Cedric Soares tạm gọi là “cầu thủ mới”, trên danh nghĩa. Anh đã ở Arsenal trong nửa cuối mùa trước, theo dạng cho mượn, và nay chính thức trở thành cầu thủ Arsenal. Không có ngôi sao mới, nhưng Arsenal của Arteta rất mới. Họ không thi đấu với tính chất biểu diễn. Có vẻ như mọi cầu thủ trên sân đều quyết thể hiện để Arteta thấy rằng họ xứng đáng có chỗ trong đội hình.
Đấy là thái cực ngược hẳn với siêu sao số 1 thế giới, Lionel Messi, ngay trong lúc này. Tài nghệ ư? Môn bóng đá tuyệt vời ở chỗ, tài nghệ siêu phàm vẫn không bảo đảm được chiến thắng. Cứ để cho các đội bóng giàu mạnh nhất thế giới tranh giành, hoặc làm bộ tranh giành quyền sở hữu Messi. Nhưng trong thâm tâm, có lẽ mọi đồng nghiệp của Arteta chỉ luôn muốn có thứ mà Arteta đang có: mọi cầu thủ đều cố gắng thi đấu để chứng tỏ sự xứng đáng... được thi đấu của mình. Sướng như Arteta? Dĩ nhiên không thể nói vậy. Arteta đang làm được điều quan trọng nhất mà mọi HLV đều muốn vươn tới.
Messi thì chỉ muốn ra đi, và đấy mới là chi tiết nói lên sự thối nát của một đội bóng - chứ về khả năng chuyên môn thì, có hay không có Messi, Barcelona đâu bao giờ sa sút đến mức trở thành một đội yếu.
XEM THÊM
Ziyech phát động đỉnh cao, Werner ghi bàn đầu tiên cho Chelsea