Khi Bureerat ghi bàn thắng gỡ hòa cho Thái Lan ở cuối hiệp 1, nhiều người đã nghĩ về 1 chiến thắng ngược dòng nữa cho nhà ĐKVĐ. Có thể nói cho đến trước khi hiệp 2 của trận lượt đi bắt đầu, Thái Lan cho thấy bản lĩnh của một “vua ngược dòng”. Khi bị đẩy vào thế khó, bản lĩnh và kinh nghiệm của một đội bóng lớn đã thức tỉnh ở Thái Lan giúp các cầu thủ chơi tốt hơn so với trước đó. Điều này đã được thể hiện bàn những chiến thắng ngược dòng trước Campuchia và Singapore. Ngay cả trước chủ nhà Philippines, đoàn quân của ông Ishii như tỉnh giấc mộng sau khi bị xuyên thủng lưới trước. Thái Lan là đội đã kiểm soát bóng tốt, tạo được một số cơ hội ăn bàn trong hiệp 2. Chỉ có điều, Suphanat và đồng đội không thể hoàn thành cuộc lội ngược dòng như trước đó.
Nguyên nhân là Thái Lan đã để lộ những khoảng trống về chuyên môn. Nếu nhìn vào đội hình thi đấu của nhà ĐKVĐ thì cho người xem cảm giác thiếu ổn định. Đây dường như là chủ ý của ông Ishii trên quan niệm xoay tua đội hình để đảm bảo sự sung sức cho các cầu thủ. Đây cũng có thể là một lời khẳng định, chất lượng cầu thủ của Thái Lan là tương đương nhau. Trước Philippines, bộ ba Chamratsame, Pumwisat và Phomphan đã không làm chủ được khu trung tuyến trước hàng tiền vệ cơ động của đội chủ nhà nên sức ép về phía cầu môn là rất lớn. Cần biết rằng trong 4 trận trước đó, cả 3 chưa song hành cùng nhau nhiều ở giữa vòng tròn trung tâm mà được “xé lẻ”, lắp ghép với một số cầu thủ khác. Tình hình ở hàng phòng thủ cũng tương tự khi Thái Lan sử dụng khá nhiều hậu vệ khác nhau qua từng trận. Có lẽ việc thay đổi này đã không mang đến sự kết dính lớn trong lối chơi, qua đó, đẩy Thái Lan vào thế khó. Trận thua Philippines cũng là trận đầu tiên nhà ĐKVĐ cho thấy sự yếu thế hơn hẳn đối phương trong việc kiểm soát bóng.
Thái Lan sở hữu hàng công mạnh nhất sau vòng bảng với 18 bàn thắng. Tuy nhiên, đội bóng này tỏ ra bất lực trước Philippines. Có thể thấy sự khác biệt về tính kỷ luật của hàng thủ Philippines so với 4 “bại tướng” của Thái Lan trước đó. Những Campuchia, Malaysia, Singapore hay Timor Leste đều tổ chức phòng ngự không tốt, tạo ra nhiều khoảng trống cho các chân sút của Thái Lan nên thoải mái tung hoành. Còn Philippines bắt người khá chặt. Nền tảng thể lực tốt, thể hình cao cùng với trình độ ổn nên đã tạo được hệ thống phòng ngự khá chặt chẽ, trong đó, có sự hỗ trợ của các tiền vệ phòng ngự. Vì thế, Thái Lan gặp khó khăn hơn trong các pha hãm thành nên việc chỉ ghi được 1 bàn thắng vào lưới Philippines là con số đáng để ngẫm. Ngoài ra, hàng phòng ngự của Thái Lan dường như cũng tỏ ra yếu thế trong các pha không chiến dù sở hữu nhiều cầu thủ có thể hình to cao. Bàn thắng từ tình huống cố định sau 2 pha không chiến liên tiếp của Philippines phần nào là minh chứng rõ nét nhất cho sự thất thế của Thái Lan trước chủ nhà ở các tình huống trên không.
Thái Lan thất bại nhưng xem ra, không khí chung của khán giả, truyền thông xứ Chùa vàng không quá bi quan. Họ tin đoàn quân của ông Ishii sẽ lật ngược thế cờ sau trận lượt về trên sân nhà. Nhưng để ngược dòng thành công, Thái Lan cần xem thất bại ở lượt đi là bài học sâu sắc như cách nói của ông Ishii để tìm kiếm giải pháp hữu hiệu hơn về chiến thuật, lối chơi.