Cho đến năm 2010, Philippines vẫn chỉ là một đội bóng lót đường ở các giải khu vực bởi bóng đá không phải là môn ưa thích và không được quan tâm đúng mực ở nước này thông qua chiến lược đào tạo trẻ bài bản. Tuy nhiên, họ như “hóa rồng” khi sử dụng chính sách nhập tịch để làm đòn bẩy cho ĐTQG. Hàng loạt cầu thủ ngoại quốc hoặc có dòng máu Philippines được nhập tịch ồ ạt để qua đó biến Philippines thành một đội bóng đáng gờm. Trong 5 kỳ AFF Cup gần nhất (2010-2018), đội bóng này đã 4 lần giành vé vào bán kết.
Nhưng ở trận đầu tiên của vòng bảng AFF Cup 2020, Philippines đã phải nhận thất bại 1-2 trước Singapore. Cần biết rằng đối lập với Philippines, Singapore đã không thể vượt qua vòng đấu bảng ở giải đấu của khu vực liên tiếp các kỳ gần đây. Philippines vẫn trung thành với chính sách “nhập tịch” trên để đến với AFF Cup 2020. Thống kê cho thấy, đội bóng này sử dụng đến 19 cầu thủ có gốc nước ngoài. Họ đến từ nhiều quốc gia khác nhau như Anh, Đức, Tây Ban Nha, Ghana, Thụy Điển, Phần Lan, Australia… Trong đó, có thể kể đến một số cái tên đã khá quen thuộc với khán giả Đông Nam Á như Kevin Ingreso (gốc Đức), Mike Ott (Đức), Stephan Schrock (Đức)… bên cạnh một số cầu thủ khá mới như Bienvenido Marañón (Tây Ban Nha), Jefferson Tabinas (Ghana)… Trong đó, Maranon là chân sút xuất sắc nhất trong lịch sử AFC Cup với 35 pha lập công.
Với một lực lượng hùng hậu ấy nên thất bại trước một đội bóng không phải là ứng cử viên cho chức vô địch như Singapore đã giáng một đòn mạnh vào niềm kiêu hãnh và tham vọng của Philippines. Nhưng xem trận đấu ấy, Philippines thua trận là hoàn toàn thuyết phục. Vẫn mạnh mẽ, vẫn tốc độ trong các pha tổ chức lên bóng nhưng đội bóng này chưa cho thấy sự kết dính trong lối chơi. Cũng dễ hiểu khi Philippines không có quá trình chuẩn bị kỹ lưỡng như các đội khác nên các cầu thủ “tứ xứ” không tìm được tiếng nói chung trong một môn chơi đòi hỏi tính tập thể cao. Đơn cử như tiền đạo Bienve Maranon khá lạc lõng trong trận đầu tiên chơi cho Philippines. Thế nên, dù rất được kỳ vọng, cầu thủ gốc Tây Ban Nha này cũng không thể gây được khó khăn nào đáng kể cho hàng thủ của Singapore do không được sự tiếp ứng tốt của đồng đội.
Chính sự thiếu sự kết dính trong lối đá nên Philippines đành trông chờ vào cá nhân. Có thể thấy, lão tướng Schrock là cầu thủ hoạt động miệt mài nhất trong thất bại 1-2 trước Singapore. Tiền vệ này thể hiện đúng vai trò của một nhà tổ chức trận đấu khi bóng luôn qua chân anh trước khi tìm đến đồng đội ở tuyến trên hoặc hướng về khung thành đối phương. Một lối đá dựa vào một cá nhân nên không khó để cho Singapore hóa giải. Rất bất ngờ là dù có vóc dáng của cầu thủ châu Âu nhưng Philippines lại bị đánh giá thất thế hoàn toàn so với Singapore trong các pha không chiến. Theo thống kê, các học trò của ông Stuart Hall thất thế đến 90% trong các pha tranh bóng trên không so với chủ nhà. Bàn thua đầu tiên của Philippines cũng đến từ một pha không chiến.
Một trận thua không phải là thảm họa nhưng thất bại trước đối thủ trực tiếp trong cuộc đua giành một vé vào bán kết là Singapore đã đặt Philipines vào thế dựa lưng tường trong chặng đường phía trước. Thầy trò ông Stuart Hall có thể thắng Myanmar và Timor Leste nhưng không dễ để vượt qua “ải” Thái Lan. Nếu không đánh bại được đội bóng xứ Chùa vàng trong trận đấu được coi là “chung kết”, “dòng máu ngoại” của Philippines khó lòng viết tiếp hành trình lịch sử thăng hoa vừa qua.
Singapore ngất ngây với chiến thắng
Đánh bại Philippines 2-1, truyền thông Singapore hết lời ca ngợi đội nhà khi cho rằng đó là trận thắng “không thể đòi hỏi hơn”. Cũng dễ hiểu khi 3 điểm có được đã mở rộng cánh cửa đi tiếp cho đội chủ nhà. Singapore cũng có chút âu lo khi Gabriel Quak bị chấn thương phải rời sân ở phút 60. Tuy nhiên, thầy trò ông Yoshida có gần 1 tuần nghỉ khi phải đến ngày 14/12 tới mới gặp Timor Leste nên đủ thời gian cho Gabriel Quak bình phục nếu chỉ chấn thương nhẹ.
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn