Lịch thi đấu AFF Cup 2018
Hôm qua, tôi gặp một số bạn trẻ đại diện cho một trong những nhóm CĐV nhiệt thành nhất thời gian qua bay từ TP.HCM ra Hà Nội rất sớm để kiếm vé cho hội viên. Đến quá trưa, nhóm bạn này vẫn chưa chịu đi ăn vì chưa có được số vé như ý muốn. Lượng thành viên đăng ký đông, thậm chí nộp tiền rồi nhưng vé chỉ có hạn. Có người vì “hờn dỗi” mà nghĩ đến chuyện tẩy chay đội tuyển. Người khác lại bảo: “Sân bóng có 40.000 chỗ ngồi, sao chỉ cho bọn em mua vài trăm vé?”. Nhưng khi biết rằng, rất nhiều nhóm CĐV khác, trong đó có nhiều Hội CĐV chính thức đã đặt mua, tính ra cũng đến hàng ngàn vé thì tất cả đều hiểu, khi cơn sốt lên cao thì Mỹ Đình trở nên bé nhỏ so với nhu cầu khủng khiếp từ thị trường.
Ai đó nói vui, Mỹ Đình có 40.000 chỗ ngồi nhưng dân số Việt Nam có hơn 90 triệu người. Hàng triệu người đều muốn được đến sân để yêu và đồng hành cùng đội tuyển. Ai cũng có cái lý riêng. Nhà tài trợ từ lớn đến bé bỏ tiền cho bóng đá xứng đáng được tri ân. Cựu cầu thủ, HLV, quan chức và các ngành, các cấp, các tổ chức, cá nhân vốn lâu nay đồng hành với bóng đá cũng cần được mua vé.
Bóng đá là cuộc chơi của rất nhiều người, nhiều ngành. Tự thân bóng đá và những người hoạt động trong đó không thể phát triển nếu thiếu sự đồng hành của xã hội. Một tấm vé được trao đúng lúc chính là sự đền đáp xứng đáng cho những gì bóng đá nhận được. Thế nên, trong cơn sốt rất đáng yêu và cần có của nền bóng đá, một sân vận động dù lớn bao nhiêu cũng không đáp ứng được nhu cầu thực tế. Cảm thông, chia sẻ với nhau và thấu hiểu chính là chìa khóa để giải tỏa mọi vấn đề.
Bất cứ ai cũng có quyền được yêu đội tuyển. Nhưng, tình yêu ấy không nên biến thành áp lực cho cộng đồng, cho bóng đá. Bởi suy cho cùng, bóng đá là để vui, để hạnh phúc và thăng hoa.
Bùi Tiến Dũng: ĐT Việt Nam đã nghiên cứu rất kỹ Malaysia |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |